Tuyết_Ngân
05-10-03, 04:29 AM
Khi ra đi, tôi dặn dò anh nói,
"Nhớ nhe anh, yêu đừng thay đổi,
Chỉ một mình, duy nhất em thôi!"
Và anh hứa, nói yêu tôi mãi.
Một người đi, một người ở lại,
Ngậm ngủi đau khi phải xa nhau.
Tôi nén khóc, nhưng mà cứ thấy,
Lệ tuôn rơi như mưa phùn thôi.
Vững lòng tin, những lời anh hứa,
Cứ suốt ngày, nghĩ mãi anh thôi,
Mong một ngày, trở về nơi ấy,
Gặp lại anh đứng đón trước sân.
Tôi thường ước, sau khi thành đạt,
Anh cùng tôi se mộng duyên ước,
Cùng bên nhau chắp cánh tình yêu,
Trọn cuộc đời sống mãi bên nhau.
Nhưng mộng ước không thành sự thật,
Tan vỡ mau, khi người đổi thay.
Phụ tình tôi, một lời đen bạc,
"Chia tay đi, đừng mail nữa nha!"
Tim tôi đau, đầu thì nhức nhối,
Tại sao người lại chống thay tâm?
Có phải chăng xa cách, tình phai,
Hay tại tôi không còn xứng nữa?
Tôi giận người, giận người lắm thay,
Sao nỡ đành duyên rẽ, tình chia,
Có phải tôi đáng ghét đến thế,
Vừa mới đi, mà đã quên đi?
Một người đi.... một người ở lại....
"Nhớ nhe anh, yêu đừng thay đổi,
Chỉ một mình, duy nhất em thôi!"
Và anh hứa, nói yêu tôi mãi.
Một người đi, một người ở lại,
Ngậm ngủi đau khi phải xa nhau.
Tôi nén khóc, nhưng mà cứ thấy,
Lệ tuôn rơi như mưa phùn thôi.
Vững lòng tin, những lời anh hứa,
Cứ suốt ngày, nghĩ mãi anh thôi,
Mong một ngày, trở về nơi ấy,
Gặp lại anh đứng đón trước sân.
Tôi thường ước, sau khi thành đạt,
Anh cùng tôi se mộng duyên ước,
Cùng bên nhau chắp cánh tình yêu,
Trọn cuộc đời sống mãi bên nhau.
Nhưng mộng ước không thành sự thật,
Tan vỡ mau, khi người đổi thay.
Phụ tình tôi, một lời đen bạc,
"Chia tay đi, đừng mail nữa nha!"
Tim tôi đau, đầu thì nhức nhối,
Tại sao người lại chống thay tâm?
Có phải chăng xa cách, tình phai,
Hay tại tôi không còn xứng nữa?
Tôi giận người, giận người lắm thay,
Sao nỡ đành duyên rẽ, tình chia,
Có phải tôi đáng ghét đến thế,
Vừa mới đi, mà đã quên đi?
Một người đi.... một người ở lại....