ruacon
19-04-04, 02:40 AM
Ma túy, cái chết và nhà tù
TT - Xã biên giới vùng cao, 100% người Mông nhưng Na Ư từng có hàng trăm xe máy đẹp, hàng chục máy ủi, máy cày, sáu ôtô, sáu bộ ăngten truyền hình parabol, và dù khi phố tỉnh mất điện thì Na Ư vẫn rực rỡ đèn màu, ăn nhậu ngất trời.
Đổi lại, tuy chỉ hơn 100 nóc nhà nhưng xã có tới 11 án tử hình, 14 án chung thân, 10 lệnh truy nã đặc biệt và nhiều án tù vì ma túy.
Xe rời thành phố Điện Biên Phủ bằng những khúc cua gấp bó sát vách núi, chúi đầu xuống vực rồi lại ngóc lên ngửi sương, hướng về phía tây nham nhở những quả đồi cháy dở. Hết 40km, cửa ngõ thung lũng Na Ư hiện ra sau những bụi cây rậm rạp.
Cuốn lấy lốp xe là loài hoa không mùi, xám bạc hung hiểm như cái tên của nó: hoa chó đẻ... Ngôi nhà đầu tiên của bản Ca Hau dựng bằng gỗ xám, ngói đỏ đóng im ỉm sau cổng rào tre từng là nơi trú ngụ của Lý A Va, kẻ đã bị xử bắn trong vụ ma túy năm 2002.
Nhà của bản Ca Hau nằm vênh váo trên gò, dưới bãi, quay đủ hướng. Những vách gỗ mới, cửa kính chòi lên cao, có máy ủi, máy cày, máy nổ xen với khu nhà vẹo vọ, thập thò ánh mắt trẻ con và đàn lợn còi. Bang, trung úy đồn biên phòng Tây Trang, nói những sung túc bất thường là tàn tích của thời ma túy “hoàng kim”.
Xe cắm đầu xuống con dốc có mạch nước bò ra từ rừng rậm, Bang chỉ tay vào con đường mòn như tia máu luồn vào óc núi nói: “Đây là một trong những “đường” ma túy. Sau hai tiếng đi bộ sẽ lên đỉnh Sinh A, Sinh B (tên núi) đến cột mốc biên giới Việt - Lào. Đường VN rất hiểm trở nhưng phía Lào lại thuận tiện. Các “tuyển thủ” của Vũ Xuân Trường, Nguyễn Văn Tám, Lý A Va... xưa đều ẵm hàng qua đây”.
Nhà anh Cho ở đầu bản Ca Hau hôm nay có đám. Mùi rượu nồng nặc từ những gương mặt đỏ gay. Thấy người lạ, chủ nhà cắm lá xanh không tiếp. Già bản Vừ Dúa Dình nói: “Bây giờ cán bộ vào thì nó giấu. Chứ ngày xưa ai cũng có vài bộ đèn hút thuốc phiện thay uống trà, thuốc lào và... cơm. Có đám, ai cũng mang đến. Thầy cúng có 9-10 bộ. Uống rượu và tiêm thuốc dăm bảy ngày liền...”.
Đồn trưởng biên phòng Tây Trang, trung tá Lê Quang Đán, kể: những năm 1996-1997 thịnh hành hàng “đen” thì nương đồi Na Ư bát ngát hoa anh túc. Nhà nước cấm gắt quá thì tối về VN; chồng uống rượu, vợ cho con bú, mờ sáng cả bản lại gặp nhau bên Lào thâm canh cây thuốc phiện.
Sang thời “trắng” ai có thể đi rừng thì đều đi hàng. Đàn bà, trẻ con, người già cũng mỗi người một gùi. Ai không vốn thì chuyển hàng thuê ra Điện Biên. Mỗi bánh 10 triệu đồng, đi xe máy mất 40 phút, xe đạp mất hai tiếng.
Họ hỏi nhau hằng ngày là: hôm qua lấy được mấy bánh, bữa nọ mua được mấy viên (hồng phiến)? Kẻ ghê gớm hơn thì sắm điện thoại kéo dài để liên lạc với người bên Lào cho tiện đón hàng.
Công an từng bắt được ở đây cả máy tự chế ép heroin hàng rời thành từng bánh, đóng gói, dán mác để phân phối. Các cơ quan chức năng thống kê năm 1997 xã có 13/21 đảng viên bị dính líu pháp luật vì ma túy. Có thời ba cán bộ chủ chốt của Đảng ủy, HĐND, UBND đều đi hàng. Na Ư được ví như cái nôi ma túy vùng Tây Bắc.
Đi hàng thì có nhà to, máy nổ, tivi, xe máy, ăn uống lu bù. Nhà Lý Giống Minh mua ăngten chảo, lắp máy phát điện chạy dàn karaoke; say rượu hát vỡ cả bản. Nhà Sùng A Pó mua ôtô Toyota về bóp còi vang núi. Có người mua hẳn máy ủi về ủi nửa quả đồi sau nhà rồi để đấy chơi.
Dân thị xã Điện Biên thuở ấy cứ nhìn thấy mấy “ông” ở Na Ư xuống là cung phụng như vua. Các “ông” nhìn em cave nào mỡ màng nhất bế phốc lên xe. Tỉnh dậy, hết tiền lại sang Lào lấy thuốc. Cuộc sinh tồn cứ thế quằn quại trong khói mê và tội ác.
Con đường mòn từ bản Ca Hau lên đỉnh Sinh A giáp Lào từng là đường chuyển ma túy lớn nhất của đường dây Vũ Xuân Trường - Siêng Phênh và đường dây Nguyễn Văn Tám
Tội ác và trừng phạt
Thuộc từng bụi cây của Na Ư nhưng khi vào xã trung úy Bang vẫn căng mắt dõi xuống mặt đường. Anh nói ôtô cán bộ vào xã không mấy khi tự ra được vì bị rải chông thép. Dính chông, xe buộc phải nằm chờ cứu hộ. Cán bộ phải nhịn đói, nhịn khát trong những ánh mắt hăm dọa, ghẻ lạnh.
Thời cao điểm, không nhà nào ở Na Ư tiếp cán bộ, biên phòng. Tay buôn nào cũng có súng AK, lựu đạn bên mình. Khách lạ đến bản sẽ được chào bằng tiếng đạn vãi vào vách đá. Mới đây anh Nguyễn Danh Thuận, một sĩ quan đồn Tây Trang, cũng bị hai tên buôn ma túy bắn cả băng AK chống trả trên đồi Sinh A.
Tại km 98 trên đường đến cửa khẩu Tây Trang chúng tôi còn gặp ba nấm mộ đắp bên đường của trung úy Phạm Văn Cường, công an Điện Biên và hai quần chúng tố giác tội phạm năm 2002 đã bị bọn Lý A Va, Lý Giống Minh ném bộc phá và xả súng giết chết tại chỗ.
Cơ quan chức năng từng ước Na Ư có khoảng 3.000 khẩu súng tự tạo, hàng trăm khẩu súng quân dụng và rất nhiều thuốc nổ, lựu đạn. Lý Giống Minh khi bị khám nhà còn có dùi cui điện, ba súng, 27 kíp mìn và 5m dây cháy chậm.
Tội ác đến ngày bị trừng phạt. Năm 1997 đường dây Siêng Phênh, Vũ Xuân Trường bị phá. Chủ tịch UBND xã cùng sáu đồng bọn lĩnh án tử hình.
Tiếp sau là ông trùm Nguyễn Văn Tám cùng đường dây ma túy từ Hà Nội, TP.HCM, Hưng Yên, Thanh Hóa đến các “vòi” ở Na Ư dẫn nhau ra trường bắn. Năm 2002 hai anh em Lý A Va, Lý Giống Minh - những tay chơi số một của Na Ư - tiếp tục bị pháp luật loại khỏi xã hội. Một chủ tịch xã nữa của Na Ư bị ma túy dẫn vào tù. Và Vả Thếnh, phó chủ tịch, trưởng công an xã bỏ trốn; bí thư Đoàn Và A Tho chạy sang Lào...
Lực lượng truy quét ma túy từ trung ương, tỉnh, huyện của quân đội, công an xiết chặt họng bạch tuộc. Pháp luật đã trừ khử 11 tử tù của Na Ư, tống tù suốt đời 14 tên, phát lệnh truy nã đặc biệt với 10 tên khác. Hàng trăm án tù đã giáng xuống thung lũng tử thần.
Na Ư kiệt quệ và thương tích. Những gia đình vướng pháp luật thì khuynh gia bại sản. Kẻ trốn nã bỏ vào rừng, chạy sang Lào chui lủi như con nhím, con chồn. Nhiều tình cảnh như vợ Lý A Va phải bán nhà lấy tiền thuốc thang, cơm cháo nuôi con rồi dẫn nhau đi.
Ruộng nương bỏ hoang, trâu bò, lợn, dê tan tác. Cái đói nhe nanh như thú dữ. Đêm đêm già bản Dúa Dình lang thang lên núi, ngửa mặt than Phà (trời) thương lấy Na Ư...
QUANG THIỆN
TT - Xã biên giới vùng cao, 100% người Mông nhưng Na Ư từng có hàng trăm xe máy đẹp, hàng chục máy ủi, máy cày, sáu ôtô, sáu bộ ăngten truyền hình parabol, và dù khi phố tỉnh mất điện thì Na Ư vẫn rực rỡ đèn màu, ăn nhậu ngất trời.
Đổi lại, tuy chỉ hơn 100 nóc nhà nhưng xã có tới 11 án tử hình, 14 án chung thân, 10 lệnh truy nã đặc biệt và nhiều án tù vì ma túy.
Xe rời thành phố Điện Biên Phủ bằng những khúc cua gấp bó sát vách núi, chúi đầu xuống vực rồi lại ngóc lên ngửi sương, hướng về phía tây nham nhở những quả đồi cháy dở. Hết 40km, cửa ngõ thung lũng Na Ư hiện ra sau những bụi cây rậm rạp.
Cuốn lấy lốp xe là loài hoa không mùi, xám bạc hung hiểm như cái tên của nó: hoa chó đẻ... Ngôi nhà đầu tiên của bản Ca Hau dựng bằng gỗ xám, ngói đỏ đóng im ỉm sau cổng rào tre từng là nơi trú ngụ của Lý A Va, kẻ đã bị xử bắn trong vụ ma túy năm 2002.
Nhà của bản Ca Hau nằm vênh váo trên gò, dưới bãi, quay đủ hướng. Những vách gỗ mới, cửa kính chòi lên cao, có máy ủi, máy cày, máy nổ xen với khu nhà vẹo vọ, thập thò ánh mắt trẻ con và đàn lợn còi. Bang, trung úy đồn biên phòng Tây Trang, nói những sung túc bất thường là tàn tích của thời ma túy “hoàng kim”.
Xe cắm đầu xuống con dốc có mạch nước bò ra từ rừng rậm, Bang chỉ tay vào con đường mòn như tia máu luồn vào óc núi nói: “Đây là một trong những “đường” ma túy. Sau hai tiếng đi bộ sẽ lên đỉnh Sinh A, Sinh B (tên núi) đến cột mốc biên giới Việt - Lào. Đường VN rất hiểm trở nhưng phía Lào lại thuận tiện. Các “tuyển thủ” của Vũ Xuân Trường, Nguyễn Văn Tám, Lý A Va... xưa đều ẵm hàng qua đây”.
Nhà anh Cho ở đầu bản Ca Hau hôm nay có đám. Mùi rượu nồng nặc từ những gương mặt đỏ gay. Thấy người lạ, chủ nhà cắm lá xanh không tiếp. Già bản Vừ Dúa Dình nói: “Bây giờ cán bộ vào thì nó giấu. Chứ ngày xưa ai cũng có vài bộ đèn hút thuốc phiện thay uống trà, thuốc lào và... cơm. Có đám, ai cũng mang đến. Thầy cúng có 9-10 bộ. Uống rượu và tiêm thuốc dăm bảy ngày liền...”.
Đồn trưởng biên phòng Tây Trang, trung tá Lê Quang Đán, kể: những năm 1996-1997 thịnh hành hàng “đen” thì nương đồi Na Ư bát ngát hoa anh túc. Nhà nước cấm gắt quá thì tối về VN; chồng uống rượu, vợ cho con bú, mờ sáng cả bản lại gặp nhau bên Lào thâm canh cây thuốc phiện.
Sang thời “trắng” ai có thể đi rừng thì đều đi hàng. Đàn bà, trẻ con, người già cũng mỗi người một gùi. Ai không vốn thì chuyển hàng thuê ra Điện Biên. Mỗi bánh 10 triệu đồng, đi xe máy mất 40 phút, xe đạp mất hai tiếng.
Họ hỏi nhau hằng ngày là: hôm qua lấy được mấy bánh, bữa nọ mua được mấy viên (hồng phiến)? Kẻ ghê gớm hơn thì sắm điện thoại kéo dài để liên lạc với người bên Lào cho tiện đón hàng.
Công an từng bắt được ở đây cả máy tự chế ép heroin hàng rời thành từng bánh, đóng gói, dán mác để phân phối. Các cơ quan chức năng thống kê năm 1997 xã có 13/21 đảng viên bị dính líu pháp luật vì ma túy. Có thời ba cán bộ chủ chốt của Đảng ủy, HĐND, UBND đều đi hàng. Na Ư được ví như cái nôi ma túy vùng Tây Bắc.
Đi hàng thì có nhà to, máy nổ, tivi, xe máy, ăn uống lu bù. Nhà Lý Giống Minh mua ăngten chảo, lắp máy phát điện chạy dàn karaoke; say rượu hát vỡ cả bản. Nhà Sùng A Pó mua ôtô Toyota về bóp còi vang núi. Có người mua hẳn máy ủi về ủi nửa quả đồi sau nhà rồi để đấy chơi.
Dân thị xã Điện Biên thuở ấy cứ nhìn thấy mấy “ông” ở Na Ư xuống là cung phụng như vua. Các “ông” nhìn em cave nào mỡ màng nhất bế phốc lên xe. Tỉnh dậy, hết tiền lại sang Lào lấy thuốc. Cuộc sinh tồn cứ thế quằn quại trong khói mê và tội ác.
Con đường mòn từ bản Ca Hau lên đỉnh Sinh A giáp Lào từng là đường chuyển ma túy lớn nhất của đường dây Vũ Xuân Trường - Siêng Phênh và đường dây Nguyễn Văn Tám
Tội ác và trừng phạt
Thuộc từng bụi cây của Na Ư nhưng khi vào xã trung úy Bang vẫn căng mắt dõi xuống mặt đường. Anh nói ôtô cán bộ vào xã không mấy khi tự ra được vì bị rải chông thép. Dính chông, xe buộc phải nằm chờ cứu hộ. Cán bộ phải nhịn đói, nhịn khát trong những ánh mắt hăm dọa, ghẻ lạnh.
Thời cao điểm, không nhà nào ở Na Ư tiếp cán bộ, biên phòng. Tay buôn nào cũng có súng AK, lựu đạn bên mình. Khách lạ đến bản sẽ được chào bằng tiếng đạn vãi vào vách đá. Mới đây anh Nguyễn Danh Thuận, một sĩ quan đồn Tây Trang, cũng bị hai tên buôn ma túy bắn cả băng AK chống trả trên đồi Sinh A.
Tại km 98 trên đường đến cửa khẩu Tây Trang chúng tôi còn gặp ba nấm mộ đắp bên đường của trung úy Phạm Văn Cường, công an Điện Biên và hai quần chúng tố giác tội phạm năm 2002 đã bị bọn Lý A Va, Lý Giống Minh ném bộc phá và xả súng giết chết tại chỗ.
Cơ quan chức năng từng ước Na Ư có khoảng 3.000 khẩu súng tự tạo, hàng trăm khẩu súng quân dụng và rất nhiều thuốc nổ, lựu đạn. Lý Giống Minh khi bị khám nhà còn có dùi cui điện, ba súng, 27 kíp mìn và 5m dây cháy chậm.
Tội ác đến ngày bị trừng phạt. Năm 1997 đường dây Siêng Phênh, Vũ Xuân Trường bị phá. Chủ tịch UBND xã cùng sáu đồng bọn lĩnh án tử hình.
Tiếp sau là ông trùm Nguyễn Văn Tám cùng đường dây ma túy từ Hà Nội, TP.HCM, Hưng Yên, Thanh Hóa đến các “vòi” ở Na Ư dẫn nhau ra trường bắn. Năm 2002 hai anh em Lý A Va, Lý Giống Minh - những tay chơi số một của Na Ư - tiếp tục bị pháp luật loại khỏi xã hội. Một chủ tịch xã nữa của Na Ư bị ma túy dẫn vào tù. Và Vả Thếnh, phó chủ tịch, trưởng công an xã bỏ trốn; bí thư Đoàn Và A Tho chạy sang Lào...
Lực lượng truy quét ma túy từ trung ương, tỉnh, huyện của quân đội, công an xiết chặt họng bạch tuộc. Pháp luật đã trừ khử 11 tử tù của Na Ư, tống tù suốt đời 14 tên, phát lệnh truy nã đặc biệt với 10 tên khác. Hàng trăm án tù đã giáng xuống thung lũng tử thần.
Na Ư kiệt quệ và thương tích. Những gia đình vướng pháp luật thì khuynh gia bại sản. Kẻ trốn nã bỏ vào rừng, chạy sang Lào chui lủi như con nhím, con chồn. Nhiều tình cảnh như vợ Lý A Va phải bán nhà lấy tiền thuốc thang, cơm cháo nuôi con rồi dẫn nhau đi.
Ruộng nương bỏ hoang, trâu bò, lợn, dê tan tác. Cái đói nhe nanh như thú dữ. Đêm đêm già bản Dúa Dình lang thang lên núi, ngửa mặt than Phà (trời) thương lấy Na Ư...
QUANG THIỆN