PDA

View Full Version : Báo động nạn nghiện ma túy



SuperAdmin
05-09-04, 12:34 PM
NGHIỆN MA TÚY Ở TRẺ VỊ THÀNH NIÊN:SOS!
http://hoisinh.vnn.vn/image/chichmt04.jpg

Ngồi một mình trong ánh nắng chiều nhạt nhòa sắp tắt, đôi mắt như dõi nhìn về một miền vô định, cô gái trẻ dường như không biết đến sự hiện diện của chúng tôi bên cạnh, trên gương mặt xinh xắn còn vương nhiều nét trẻ thơ nổI bật đôi mắt đẹp vớI rèm mi cong vút. Một cảm giác chạnh lòng xót xa khi chúng tôi chợt nhớ ra mình đang ở trong trung tâm cai nghiện ma túy và cô gái trẻ ấy đã vướng vào “nàng tiên nâu” khi chưa bước qua tuổI 15!



“BÃO” NỬA ĐÊM

Một trong những ký ức mà X.A – tên cô gái trẻ ấy – còn nhớ nhất là những lần theo bạn bè trong các chuyến đua xe nửa đêm về sáng. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình mà cha mẹ đều là những người thành đạt nên từ nhỏ X.A đã nhận được sự chiều chuộng trong mọi ý thích, dù là nhỏ nhất. Ngay khi vừa bước chân vào đầu cấp II, X.A đã có một phòng riêng với đầy đủ tiện nghi, không thiếu thứ gì. MọI giờ giấc sinh hoạt, học hành của cô đều tự do thoải mái. X.A có một nhóm bạn chỉ thích đua xe. Mỗi tối cuối tuần, X.A cùng đám bạn lại phóng như bay về phía ngoại thành để hòa mình vào những cơn “bão” đua xe lúc nửa đêm. Khoảng thời gian quí giá dành cho việc học hành, trao dồi kiến thức được cô cùng nhóm bạn đánh đổi lấy cảm giác bồng bềnh và những tiếng cười xé gió trong màn đêm. Nhiều đêm đua xe mệt nhoài trở về, cô gái ấy chẳng còn đâu sức lực và thời gian cho việc học hành. Khi trong đám bạn ấy có những người trót làm bạn với ma túy, như một quy luật tất yếu, X.A cũng được rủ rê theo cho giống với bạn bè. Cô học sinh lớp 8 còn quá non nớt để nhận ra tác động khủng khiếp của ma túy với cả cuộc đời mình sau này, đã vô tư nhận lời dùng thử. Mải mê với công việc hằng ngày, ba mẹ X.A dường như không còn đủ sức quan tâm đến những cơn ngáp vặt bất thường, nhiều buổi đi đêm biền biệt cùng sức học xuống dốc của con. Trở thành con nghiện khi tuổi đời chưa quá 15, X.A bỏ luôn việc học. Đến khi ba mẹ biết được thì cô đã xài không dưới vài trăm ngàn một ngày. Gặp chúng tôi,, sau những lời kể đứt quảng về thời gian, X.A nói trong mệt mỏi: “Em không hiểu vì sao mình không thích sống gần gia đình từ khi còn nhỏ. Em muốn sống một mình, tự lập”. Nhìn X.A ngồi thu lu trong cảm giác cô đơn, chúng tôi tự hỏI, liệu cô gái này sẽ tự lập thế nào sau cơn vật vả cùng những giấc ngủ ảo chập chờn do tác động của ma túy?

Cũng trở thành con nghiện khi vẫn còn ngồi trên ghế nhà trường là trường hợp N.V, con trai thứ của một nhà doanh nghiệp thành đạt. Bố là giám đốc một khách sạn có tiếng với doanh thu cao, gia đình N.V sống khá sung túc tại căn nhà sang trọng 3 tầng. Trong phòng riêng của N.V, ngoài những vật dụng đắt tiền luôn có thêm một khoản tiền dư dả do mẹ cậu dấm dúi cho thêm. Không phải đánh vật với những khoản tiền học phí, sách vở, cũng chẳng phải vất vả học hành gì nhiều vì đã có bố lo, N.V sinh ra tự cao, lười biếng. Để chứng tỏ “bản lĩnh”, N.V thử dùng ma túy để “xem cảm giác ra sao”. Kết quả của vài lần thử ban đầu là cậu bị dính chặt vào những cơn nghiện bất kể giờ giấc. Đồ đạc trong nhà bắt đầu không cánh mà bay, từ những thứ nhỏ như đồ điện gia dụng đến cả chiếc xe máy đắt tiền N.V đang sử dụng. Những ngày đầu, bố mẹ N.V sau khi khuyên can không hiệu quả, đành cho con đi cai nghiện ở tỉnh khác trong một thời gian dài. N.V lúc này dường như đã biến hẳn thành một người khác, trầm lặng, lừ đừ, chẳng thiết gì đến ăn uống, suốt ngày nhốt mình trong phòng riêng. Điện trong phòng cậu luôn phảI thắp sáng suốt đêm, N.V rơi vào những cơn mất ngủ kéo dài và mệt mỏi.



NHỮNG GIẤC MƠ DANG DỞ

Vừa chớm 17 tuổI, cô gái trẻ K.H ở quận Tân Bình đã có 4 năm vật vờ cùng những cơn nghiện dai dẳng. Có năng khiếu viết văn từ nhỏ, cuộc đời cô lẽ ra sẽ tươi đẹp với những ước mơ, hy vọng nếu như K.H không tình cờ làm quen và kết bạn với một nhóm bên ngoài lớp học. Sau một thời gian tham gia vào những cuộc chơi vô bổ, K.H – khi ấy 14 tuổI – đã “yêu” một chàng trai trong nhóm mà công việc chính của anh ta là… buôn bán ma túy ! Lần đầu tiên K.H tiếp xúc với thứ bột trắng chết người này là trong một buổi “ngồi đồng” ở quán cà phê, người bạn lấy ma túy ra thản nhiên mời mọc: “Thử đi, thử một lần cho biết”. Vốn kiến thức non nớt của một cô học trò trung học cơ sở cộng với bản tính tò mò của tuổi mới lớn đã không ngăn được K.H đưa tay ra và…dùng thử! Sau đó, K.H đã trở thành con nghiện thực thụ. Khoản tiền cô về nhà xin càng lúc càng tăng theo thời gian nhưng những người trong gia đình vẫn không hề hay biết mà còn dấm dúi cho thêm mỗi tuần một số tiền khá lớn. Đốt hết tất cả tiền bạc, tương lai vào những cơn mê lạc lốI, K.H quên dần bạn bè trong trường lớp. Trước ngày K.H được gia đình phát hiện và đưa đi cai nghiện cũng là lúc “ngườI yêu” của cô vào tù.

Trong một lần tiếp xúc với các học viên cai nghiện ma túy, tôi chú ý đến một cô gái có mái tóc cắt so le khá sành điệu. Nhìn gương mặt được trang điểm kỹ và đẹp, khó có thể nghĩ cô nghiện nếu không gặp cô ở chính nơi này. Lớn lên trong một gia đình thiếu vắng sự vững chãi của ngườI đàn ông khi hạnh phúc của ba mẹ tan vỡ, T.N – tên cô gái - được mẹ và bà dồn hết tình thương để mong bù đắp sự thiếu hụt tình cảm của người cha. Đời sống vật chất của gia đình dư dả, T.N quan niệm cũng chẳng cần học hành gì nhiều vì đã có sẵn cửa hàng buôn bán của người mẹ. Chính vì thế, những giờ mà bạn bè vùi đầu vào sách vở cũng là khoảng thời gian T.N vui chơi trong những quán cà phê, karaoke, vũ trường. Để không “thua kém bạn bè”, T.N thử ma túy từ rất sớm. Mỗi lần cần tiền, cô lại về nhà ỉ ôi xin các khoản học phí, sách vở, học thêm… và được đáp ứng ngay. Khi cần nhiều hơn nửa, T.N sẳn sàng cầm cả chiếc xe đờI mới đang đi để thỏa mãn cơn ghiền, tiền chuộc…tính sau! Cứ thế, cuộc đời cô trôi dần theo những cơn mê. Sau vài cuộc tình ngắn ngủI, T.N sinh con và gửi lạI cho gia đình chăm sóc. Những bước chân vào trung tâm cai nghiện ma túy của cô cũng đồng thời xóa nhòa giấc mơ có một cô gí xinh xắn, thành đạt của cả gia đình.

HOÀI GIANG - NGUYỄN VINH(Công An Tp.HCM)