PDA

View Full Version : Can da?mle^ na`o



bunhinrom
07-02-05, 06:12 PM
:D ,lại thế,lại ko biết phải bắt đấu như thế nào
Đơn giản thôi mà,sao mà mãi mình....
Thế này, :D ,tôi sinh năm 87(năm nay thi ĐH),heheh,có 1 ông anh hơn 2 tuổi
Cách đây gần 3 năm,ông anh yêu quý,hết lấy đồ ở nhà đi bản,láy tiền...thì đi ăn trộm,,,,kết quả là bị cái án 34 tháng,hừm...
Với 1 niềm tin ngớ ngẩn ,tôi,gia đình,ko ai nghĩ anh nghiện,mẹ cứ đi tìm anh mãi,tối,lại còn bị nghĩ xấu,chỉ mong anh nghĩ lại...ko,ông anh còn đẩy cả mẹ..
Tôi,1 con điên ,cứ cho rằng có lẽ anh ý đi cũng là lẽ tất nhiên,ko thể chịu đựng mãi cảnh nhà cửa như thế,bố say suốt ngày,mẹ cãi nhau ầm ĩ cả xóm,bát đũa,cốc chén,,...thôi rồi :)) ..chính bản thân tôi hồi ấy,hầu như hôm nào cũng khóc lóc...cứ nghĩ mãi đến cách chết nào cho hay ho,hehehe
Rồi tôi đã vượt qua,còn anh thì ko,cả nhà ai cũng lo cho anh NHƯNG YÊU THƯƠNG LÀ KO ĐỦ,CHẲNG AI DÁM HÀNH ĐỘNG CẢ
Tôi lo sợ,muốn nói với anh thật nhiều nhưng ko đư can đảm(hình như bây giờ vẫn thế,..,mắc dù đã cố gắng,hừm)THậm chí suýt bị đánh,trời ạ :D

Mẹ day dứt,quyết định ko chạy cho anh trắng án,mẹ kiếp,lâu lắm ko chửi... :D ,đời thối nát...mk
Thư từ qua lại,1,2 lần lên thăm anh,thấy anh vẫn ổn,mừng mừng... :)) Anh à,anh viết thư cũng hay thậy đấy,em đã nghĩ đến 1 tương lai thật tốt..

Trong suốt thời gian vắng anh,chẳng khi nào nhà mình quên anh cả,nhất là em,lúc nào cũng ủ dột...chán nản,em thấy mình giả tạo khi cười cười,nói nơi với bon bạn mới....đôi khi là nói dối..mk.thế đấy

Rồi em cũng thay đổi,ko phải em tìm đến rock để giải thoát,nhà mình vẫn chẳng thay đổi là mấy,em cần rẳn rỏi hơn để sống mà :>
Khi em kể cho anh thật nhiều về rock,1 tình yêu thật là hay.... B) Em mạnh mẽ hơn nhiều,cười nhiều hơn trước những nỗi buồn vớ vẩn,tạm quên những đâu buồn trước...

Rồi,chả hiểu thế nào,em đi làm,kiếm tiền,thế mới biết giá trị đồng tiền,mk,khốn nạnem đã viết cho anh 1 lá thư thật dài,để rồi lại phải xin lỗi vì viết linh tinh,vì các ông trong đấy..,,... :(
Tiếp theo là chìm đắm trong các tệ nạn,hahah,nghe có vẻ hoành tráng,thì rượu bia,thuốc lá,rồi lang thang....mk.em ko muốn nhớ B) :O ,học hành bi đát,nghỉ học triền miên,bạn be ..chán,đầy hoài nghi,mặc cảm
Bố phải vào viện vì rượu,tăng huyết áp....vẫn ko cai được rượu,mỗi khi có tiền là tan của nát nhà =p~


Lan man,vớ vẩn,chẳng ra đâu vào đâu cả,
ANh về gần 3 tháng,được mấy ngày tử tế :)) Em đã ko nói gì,mà biết nói cái gì nữa khi anh đã đem cái xe đạp em định anh em minh đi chơi,cái phone mượn bạn để anh nghe nhạc cho đỡ buồn....lại còn sách vở,em quyên góp,hờ hờ
NHìn thấy anh hút....
À,lúc thực sự biết anh nghiện,ai cũng sốc lắm,và em cũng ....
Tuyệt vọng,em chưa bao giờ nói tất cả những điều trên với ai,,em đi tìm sự giúp đõ,để em ko nghĩ đến cái chết nữa :P
EM ko muốn huỷ hoại mình :P
NHưng lúc nào cũng phải lo lắng,đề phòng vì nếu lỡ anh lấy cái gì,lo anh bị người ta đánh..... :birthday:
Em đã nói với anh chuyện đi cai,đã đi theo anh,đã gào lên với mấy thằng bạn anh.... B) nhưng cũng chẳng ra đâu vào đâu cả..........
Mệt mỏi thật,em đã tìm hiểu và mua đơn cho anh đi cai,ép buộc cũng ko ích gì nhỉ,cứ thế này,em ko chịu được lâu nữa đâu
Mẹ muốn cho anh ăn tết này ở nhà..........đấy mội thứ ở nhà cũng lần lượt ra đi.. :) thực ra cũng chưa đến bước đường mà :D mk,ôi cuộc đời :nhieuchuyen:

Lâu lắm em mới chửi đời như thế,em biết đâu có ích gì,cả nước mắt cũng thế,cả buồn đau cũng thê,nhưng....ko khác được,chuyện tự nhiên mà :ngacnhien:

:D em vẫn cố gắng,nói chuyện vớ vẩn với anh dù anh chẳng nghe,viết thư dù biết anh chẳng đọc,hờ,mẹ cũng cứ nói,vì nghe theo lời khuyên...
NHưng cũng ức chế thật :D ,chẳng ai trong nhà xa lánh anh,em tin anh biết điều này [-(
Ra tết ,em sẽ đưa cái bản đăng kí cai nghiện cho anh :wub:

Mặc kệ...........làm sao có thể để anh mãi như thế,nếu ko thì tôi sẽ ra sao nhỉ,mẹ ,gia đình...
ANH ạ,em biết anh cũng yêu quý em đấy chứ
Mấy hôm này anh ko ra khỏi nhà,nhìn anh đứng ở cửa trông mong... :O lúc nào cũng gạ em chơi tú ăn tiền,khà khà....Tết năm nào chị em,anh em mình cũng sát phát nhau thâu đêm,thậm chí bố mẹ cũng làm 1 chân, :D

bunhinrom
07-02-05, 06:16 PM
Nghe theo lời khuyên của mọi người,chuyện năm cũ mà,hehe,em ...

bunhinrom
13-02-05, 09:48 PM
TÍnh viết bài,mà chán ko viết nổi
Ko muốn kêu ca,ko muốn thất thểu,ko...mà có muốn cũng ko dược ...thì muốn làm gì

bunhinrom
18-02-05, 05:58 PM
Bắt đầu thì phải có kết thúc,vậy là anh của em đã đi rồi,em cũng sẽ ko lên mạng cho đến khi thi xong,còn nhiều việc cần cố gắng.Em đã khóc,trong lúc chán nản vẫn cố gắng tìm kiếm 1 cái gì đó để giúp anh mình,giúp chính mình,, rồi mò được vào diễn đàn,rồi gặp mọi người........Em đã mong muốn mình sẽ trở thành 1 thành viên trong cái gia đình cởi mở và nhiệt huyết này,nhưng để sau
Dù chưa biết nhiều,em cũng cảm ơn mọi người nhiều lắm,đã tin tưởng em,giúp em ko nghĩ linh tinh,chia sẻ nữa....nhiều lắm.Thực sự em đã mong rằng tìm thấy ngay 1 giải pháp gì đó có hiệu quả,giờ em hiểu nó là 1 cuộc chiến lâu dài..cần bền bỉ.Ko phải em ko hiểu cảm giác của người viết bài,tâm sự,chia sẻ cuộc sống của mình với mọi người...hình như cái lòng tin trong em hơi bị giảm sút..dù sao em cũng làm được rồi.Em đã có trong mình 1 niềm tin,hì..
Mọi việc vẫn đang ở phía trước,mới chỉ bắt đầu thôi mà
Tóm lại em mong mọi người sẽ mãi gắn bó với nhau và làm được thật nhiều việc có ích
Muốn nói thật nhiều ,,thật hay ,nhưng ko cần nữa .
Em sẽ ko quên anh Hải,cường,chị Trang..anh giáp,quang anh,hic(1 số em chưa nhớ hết)Và cả anh Khoa ạ,anh Hải à,em có cùng cung với anh Khoa,cùng 1 ngôi sao chiếu mệnh mà(sao Nhân Mã đấy)có lẽ vì thế mà anh nhầm chăng?Mở đầu cũng thật là hay :biggrin:
Cuối cùng là xin lỗi,em đã để tình cảm của mình đi quá,lẽ ra cũng ko nên chửi bậy.hay tìm đến chất kích kích nào dó(hèm, trừ cafe nhá vì cần nó đẻ tỉnh táo,để học tập,hehe)..nói linh tinh thật..Em tự hứa với chính mình là khi buồn hay gặp bất cứ chuyện gì cũng ko như thế nữa,phải manh mẽ chứ
Em tin mọi người đều sẽ tốt,em cũng sẽ sống tốt
Một ngày đẹp trời nào đó em sẽ gặp lại mọi người(có thể bị quên cũng ko sao đâu ạ,hehe)
Cảm ơn thật nhiều và cả xin lỗi nữa..
Chúc mọi người "Đủ"

bunhinrom
12-03-05, 06:14 PM
Can đảm lên nào,để nói cho mọi người biết,để chị biết....
Dạo này em ko lên mạng,em mong mình bình tâm hơn 1 chút,học hành chăm chỉ hơn..Có những lúc ngồi ở nhà,sách vở trước mặt mà đầu óc để ở tận đâu em ko rõ\
Em cứ ám ảnh bởi cái chết,anh em lại đi theo lối cũ,kết cục tất yếu,lần này thì.....Đi theo lối cũ là đi tù ,ko kịp đưa đi cai ạ,và ko hiểu anh có sống được....Tính đến nay thì vẫn sống,con em ko hiểu trong ấy khi lên cơn thì làm thế nào,đó có phải cũng là 1 cách cai ko,trong ấy liệu có thuốc để hút ko nhỉ?Chết tiệt thật,nhắc lại lại thêm 1 lần đau...xác định tư tưởng từ bây giờ,thỉnh thoảng em nhìn thấy mẹ em khóc,rồi cả ngủ mê nữa,vậy là mất 1 đứa con,1 người anh....6 hay 7 năm,mà ko hiểu mẹ,bố em có sống được đến khi ấy...Em sẽ kiếm việc,sẽ chăm sóc bố mẹ,hèm hèm
Can đảm.

nubatuoc_ktntn
13-03-05, 12:01 PM
Nhóc à! Chị nói không sai phải không. Viết ra là một giải pháp tốt .Ngày trước khi chị buồn chị rất ghét viết nhật ký. Vì viết rồi lại phải xé. Chẳng muốn để nó trở thành tờ tranh biếm họa với mọi người. Nhưng rồi khi phát hiện ra những trang nhật ký không cần mực như thế này trên mạng . CHị đã viết nhiều lắm . Chị tập cho mình thói quen viết về bản thân như viết về một câu chuyện nào đó của người đời .,tập cho mình thói quen nhìn chuyện của mình như nhìn chuyện của ai đó để mà ghi lại .Như thế sẽ thấy nhẹ nhàng hơn đúng không nhóc. ? Viết ra làm nhóc thoải mái hơn không?Dù chỉ là để mình bình tâm hơn một chút.
Nhóc giống chị khủng khiếp. Mọi thứ! Giống cả cái ngang ngược nữa. Cái giọng văn của nhóc cũng làm chị nghĩ rằng mình đang viết :rolleyes: .
Chị vui khi nhóc chịu viết lắm . Cảm ơn nhóc đã tin bọn chị .Cảm ơn nhóc cực nhiều. Chị không ngờ trên đời có một cô nhóc giống mình đến thế. Ai đời cả cái câu chửi "mẹ kiếp " mà chị thích dùng nhóc cũng nói.
Nhóc hãy cố nhé để chị còn cố cùng nữa chứ. Bất cứ khi nào nhóc cần.Dù là khi nhóc cần một người chỉ để im lặng .Hãy gọi chị nhé. Chị sẽ kéo nhóc vào" Cafe hát rock" để cùng khóc. :P .
Nhóc can đảm hơn chị nhiều. Chị khâm phục nhóc lắm . Khi bằng nhóc việc chị làm được chưa bằng một nửa việc nhóc làm bây giờ.
Chị hy vọng một ngày nào đó nhóc sẽ cho chị gặp anh nhóc với lời giới thiệu đầy tự hào ,không cần cúi mặt " Đây là anh trai em..."
Nhóc không quên bọn chị ,bọn chị cũng chưa bao giờ quên nhóc. Nhóc đã là một thành viên của hồi sinh thì trừ khi nhóc bỏ mọi người còn mọi người chẳng ai bỏ nhóc cả.
Nhóc không lên mạng thì cũng nhớ bớt chút thời gian cho mọi người hay tin tức của anh trai mình nhé. Mọi người sẽ chờ .


PS: Nhóc rảnh hôm nào đến trường chị nhé .Chị sẽ xin cho nhóc . Một chữ "AN" trên giấy điệp đẹp tuyệt với .
Chị chờ nhóc trở thành sinh viên của trường chị nữa . Lúc đó chị em mình sẽ quậy ra trò .Nhóc nhỉ.! :wink:

nubatuoc_ktntn
13-03-05, 12:25 PM
[/color][color=royalblue]
Originally posted by bunhinrom@Mar 12 2005, 11:14 AM
Can đảm lên nào,để nói cho mọi người biết,để chị biết....
Dạo này em ko lên mạng,em mong mình bình tâm hơn 1 chút,học hành chăm chỉ hơn..Có những lúc ngồi ở nhà,sách vở trước mặt mà đầu óc để ở tận đâu em ko rõ\
Em cứ ám ảnh bởi cái chết,anh em lại đi theo lối cũ,kết cục tất yếu,lần này thì.....Đi theo lối cũ là đi tù ,ko kịp đưa đi cai ạ,và ko hiểu anh có sống được....Tính đến nay thì vẫn sống,con em ko hiểu trong ấy khi lên cơn thì làm thế nào,đó có phải cũng là 1 cách cai ko,trong ấy liệu có thuốc để hút ko nhỉ?Chết tiệt thật,nhắc lại lại thêm 1 lần đau...xác định tư tưởng từ bây giờ,thỉnh thoảng em nhìn thấy mẹ em khóc,rồi cả ngủ mê nữa,vậy là mất 1 đứa con,1 người anh....6 hay 7 năm,mà ko hiểu mẹ,bố em có sống được đến khi ấy...Em sẽ kiếm việc,sẽ chăm sóc bố mẹ,hèm hèm
Can đảm.

32407


Nhóc à! Nhóc thương anh mình lắm phải không? Chị chẳng làm được gì cho nhóc ngoài những lời động viên cả mà có khi chị động viên cũng chẳng giỏi ấy chứ.Nếu chị nói chị thương nhóc lắm .Nhóc có tin không? Chị biết có thể sẽ khó tin lắm .Nhưng thật đấy nhóc à. Chưa bao giờ chị biết khóc vì một người khác . Chị là đứa ích kỷ vô cùng nhưng lần đầu tiên chị biết rơi nước mắt vì người khác . Vì một người có thể nói là chỉ quen chứ chưa biết như nhóc. CHỉ đơn giản bởi chị nhìn thấy trong nhóc có chị . Có tất cả những gì chị có .Thậm chí có những cái nhóc hơn chị nhiều vô cùng.Lòng can đảm và tình yêu thương với gia đình mình....
Nhóc có nhớ cái lần chị cho nhóc đọc những dòng chị viết ." Có buồn không khi đôi lúc em muốn anh chết đi..." không?Đấy là cái chị thua nhóc đấy. Chị không có được cái can đảm mà nhóc có đâu.Nhóc hãy cứ can đảm như thế nhóc nhé. Đừng làm mình mất đi niềm tin của chính mình. Cái gì mất được chứ không được mất niềm tin. Chị biết nói thế thật sáo rỗng trong lúc này .Nhưng đấy là những sự thật mà !Nhóc hãy cứ tin nhóc nhé.
Ở đời người ta nói "mơ mộng hão huyền" nhưng nếu không có hành động mơ thì tại sao lại có từ "mơ " trong từ điển chứ.Nên nhóc hãy cứ mơ một ngày tươi sáng nhóc nhé/!

emgainamtuoc
14-03-05, 02:52 PM
Này nhóc&#33; chị tự ái rồi đấy. Chỉ nhắc tới mỗi chị Tr thôi là sao hả???:D. Đợi em vào trường rùi chị tính sổ sau, làm ma cũ bắt nạt ma mới hehe.Lần đầu tiên thấy em ở CT Mễ trì chị hơi bị ngạc nhiên, vì em giống NBT quá. Từ cái... nhỏ con <cứ tưởng NBT là "nấm" nhất HS rồi cơ :D.> đến cách nói chuyện. Em hãy can đảm lên nhóc nhé & hãy đến với bọn chị bất cứ lúc nào em cần.

bunhinrom
12-08-05, 01:13 PM
Đã bắt đầu sang thu rùi,dạo này trời thất thường quá
Mỗi lần một mình đi trên con đường đến Hỏa Lò,nơi người ta tạm giữanh,em thấy mù mịt quá ...
..Lần đèo mẹ lên thăm anh,người ta nói anh bị kỉ luật ko cho gặp
..Lần em lên gửi đồ cho anh,kỉ luật.. lần 2, :huh: cắt nhận quà
Lần sau thì sẽ là gì nữa?
Hơn nửa năm rồi
Chà,mình đã biến nơi này thành nơi than vãn và kể lể??
Mỗi lần mưa tạnh,trời có nằng ....dịu dàng thật,và ấm áp
Gặp anh thì em sẽ nói gì đây,lên giọng dạy bảo,khuyên răn,nói những chuyện linh tinh,chẳng đầu chẳng cuối,khóc lóc...
Em trượt ĐH rùi,cũng chẳng có gì là ghê gớm anh nhỉ,chẳng tôn 1 giọt nước mắt hay tại lúc thi xong em đã khóc đủ rồi
Hy vọng nếu có cơ hội nhìn thấy anh,em sẽ ko khóc.
Dạo này em đi làm nên học được cách kiềm chế,tự nói với mình là ko được khóc dễ dàng thế,hehe
Ôi,em ko muốn nghĩ đến chuyện anh ko còn sống nữa........
Chẳng thể nào mà ko sợ anh ạ :laugh:
Em sẽ chẳng đủ tự tin khi nói với anh,chỉ cần cố gắng,..em đã ko làm được điều em nói,chà,đừng khóc,em còn năm sau,cò thời gian,anh có tin em ko nhỉ???Mà làm sao thì anh có tể tin em cơ chứ :wacko:
CHắc anh cô đơn lắm,chẳng ai đoái hoài cho đến khi em thi xong......Vì mọi chuyện ở nhà cứ rối rắm,em phải lên ấy bao nhiêu lần mới biết làm thế nào đẻ gửi quà và được vào thăm anh,vậy mà...
Khi em đọc lại bài em viết,khi nhắc đến anh ,em ko còn quá xúc động,ko còn ko thểdừng những suy nghĩ đen tối và khóc...
Có lẽ em có thể kiểm soát suy nghĩ và cảm xúc của mình
Là nhờ thời gian hay nhờ cái gì.....
Dù thế nào cũng ko ngừng cố gắng,chỉ vì ngã 1 lần mà em ko can đảm thì em làm sao có thể làm gì cho anh đây
NHất định anh phải sống
và em có thể nói với anh,chỉ cần cố gắng
*Cố gắng*gôm nhiều thứ,o phải là đâm đầu vào làm việc vô ích,ko có kế hoạch

nubatuoc_ktntn
21-08-05, 10:53 AM
Nhóc à&#33;
Gọi nhóc là nhóc như ngày xưa người ta thường gọi chị thế để rồi đến một ngày nhóc lại gọi một "nhóc " nào đó nữa là nhóc .
Nói vậy là để thấy rằng ai rồi cũng qua tuổi nhóc mà thôi.
Vậy là chị vẫn chưa cùng nhóc lên Đinh như đã hứa. Nhưng chắc chắn một ngày gần đây chị sẽ dẫn nhóc lên đấy. Để hai con nhóc mình cùng ngồi nhìn thiên hạ đi qua trong ánh đèn xa hoa của thành phố. Có thể là để cùng khóc hoặc cùng cười .
Cũng chẳng biết nữa nhóc ạ.
Nhóc hãy là con châu chấu thứ hai nhé .Để chị ko cảm thấy mình là con châu chấu duy nhất lạc loài giữa những cỗ xe.
Chẳng mất gì khi cho người ta chút lòng tin phải không nhóc. Để rồi khi biết rằng mình sai thì vẫn còn có niềm tự hào " Ta thừa lòng tin &#33;"