PDA

View Full Version : ĐÀNH VẬY VỚI TÌNH YÊU...



khucthuydu
20-08-06, 08:53 PM
ĐÀNH VẬY VỚI TÌNH YÊU

--- Trịnh Công Sơn ---



Cho đến cuối thế kỷ này, khi mà những khám phá khoa học đã bóc trần mọi lớp vỏ huyễn hoặc của thế giới quanh ta thì con người vẫn tiếp tục hồn nhiên chất vấn mình và chất vấn nhau: Tình yêu là gì? Tình yêu có thật hay không ?

Bao nhiêu thế kỷ qua đi và tình yêu cũng thay hình đổi dạng. Đắm chìm vào những cuộc vong thân ngoạn mục, tình yêu đã hoá thân và theo từng thời kỳ, mang những khuôn mặt khác.

Tình yêu cuối thế kỷ này không còn mộng mị nữa. Những giấc mơ hão huyền đã ra đi\. Con người đến với tình yêu bằng một ngôn ngữ khác. Có một thứ hình bóng của mộng du len lỏi vào giữa cái điều mà người ta gọi là tình yêu. Và cứ thế người ta lao vào cái điều "tưởng như" ấy một cách đồng bóng và đánh mất dần cái hồn phách thơ mông của những ngày đã xa xưa.

Đừng bao giờ nói một lời có tính cách khẳng định về tình yêụ Mới ngày hôm qua là như thế hôm nay đã khác rồi. Tình yêu tưởng vĩnh viễn ra đi mà không ra đi. Tình yêu vờ như ở lại mà không ở lại. Kể lại một chuyện tình thường khi là kể lại một cái gì đã mất. Nhưng cũng không hiếm những trái tim lạc hướng bỗng một hôm lại ngoạn mục quay về\. Không thể nói nhiều về tình yêu mà không mắc lỗi lầm\. Cứ để nó yên ở một vị trí nào đó và nhìn ngắm, quan sát hoặc chờ đợi. Tình yêu là bất khả tư nghì.

Không ai điên gì mà tự xưng mình là kẻ biết rõ về tình yêu nhất. Đau khổ cả trăm lần vẫn cứ là một đứa trẻ thơ trong tình yêu. Tình yêu có lẽ là lời nói dối uyên thâm nhất của trái tim\. Một trái tim kim cương không tì vết, không thách thức nhưng ngạo nghễ và thích đùa. Một thứ đùa cợt làm bằng bi hài kịch và trên sân khấu của cuôc hành trình đã làm nổ tung ra những cơn thịnh nộ của núi lửa hoặc của những mùa băng rã tuyết tan.

Dù thế nào cũng đừng phỉ báng tình yêu bởi nghĩ cho cùng nó vẫn là nguồn an ủi duy nhất\. Nó là trò chơi dối trá cần thiết và qua nó chỉ có con ngưòi mới hiểu được thế nào là đau khổ để rồi có lúc phải thốt lên: Tôi buồn quá....

Tình yêu là không khoan nhượng. Cái khía cạnh ác độc của tình yêu không ai có thể đo lường được. Khi cần dập chết một cuộc tình nó sẽ không cần biết nương taỵ Nó lạnh lùng thản nhiên trước cơn hấp hối của "con bệnh tình". Vì thế xin các hoàng tử, quí công nương hãy biết kềm giữ mình khi đứng bên mép bờ hiu hắt và luôn luôn chuẩn bị sẵn cho mình một bài kinh thiền định để giữ được cõi lòng bình an, tĩnh lặng. Mọi cơn bão sẽ qua đi và trên các bờ bãi, biển đã để lại bao nhiêu là sinh vật biển cho một bữa tiệc dù muộn màng, phù du, nhưng cũng đủ để làm hồi sinh một nỗi khát sống và xoá đi những thương tích tuồng như không đáng có.

Tình yêu không có thắng bại. Ở đây không phải đấu trường mặc dù vẫn có những vết thương. Thậm chí đôi khi còn mang đến những cái chết, những cái chết không báo trước nhưng cũng nhuốm đầy đủ màu sắc tai ương, của một kiếp nạn. Những cái chết như thế không còn mới mẻ gì nữa, chỉ đủ gây ngạc nhiên thoáng qua để có dịp nhắc nhở lại một thời kỳ vàng son của triều đại lãng mạn. Thế nhưng ở đâu đó trên các vỉa hè trong lòng các đô thị, nhất là dưới ánh đèn mờ tỏ ở các ngoại ô, tiếng xì xào vẫn cứ vang lên như một ngọn gió xót thương qua các đền thờ của ảo giác. Đó cũng là lời tôn vinh phù phiếm nhằm làm thăng hoa tình yêu hầu khôi phục lại một thứ lòng tin đã bị đánh mất.

Nếu có dịp chạm vào tình yêu thì hãy thử mượn một cỗ xe chở lòng bất kính đến trước. Có thể không hẳn là lòng bất kính mà một cái gì đó gần với sự thờ ơ, lãnh đạm hoặc một phương cách lịch sự bóng bẩy phường tuồng. Đó là lá chắn cần thiết, một thứ bùa hộ mạng để chống đỡ những mũi dao vô đạo có thể gây thương tích bất ngờ trên lòng tự trọng.

Tình yêu hình như không di chuyển trên một mặt phẳng. Nó thường dẫn người trong cuộc đi qua những nơi chốn không hề dự phòng trước. Thế rồi một hôm bỗng dưng mọi chuyện cứ lệch lạc hẳn đi và người trong cuộc thấy mình không còn là mình nữạ Như trong mùa biển động, những con sóng dữ tha hồ nhảy múa và nó rút dần tinh lực của con người.

Có những kẻ thấy được thiên đường. Có những kẻ thấy được địa ngục. Và có không ít những kẻ bị chọc mù đôi mắt khi đi qua tình yêu. Những giấc mơ hồng, những ác mộng đen. Đôi khi có những cái bóng vô hồn ngoan ngoãn tới lui trong không gian vô hình của những câu thần chú. Khi nhóm lửa đốt lòng mình trên những mê hoặc của lời thề nguyền thì lúc ấy chỉ còn âm binh nói chuyện với âm binh. Giấy vàng bạc bay lả tả phủ hết con đường tỉnh thức để mở ra một cõi đời son phấn ngào ngạt hương hoa mơ mơ, tỉnh tỉnh, muội muội, mê mê nhưng đầy một thứ lạc thú riêng tư, một cõi trời bay bổng.

Chấp nhận tình yêu là chấp nhận một thứ có có, không không, đùa đùa, thật thật. Nó vô hình tướng nhưng làm rã tan hồn phách. Không có nó thì đời sống không biết sẽ tẻ nhạt đến dường nàọ Thôi thì đành có nó vậy.

cind
24-08-06, 07:04 PM
Đời vẽ tôi trong cuộc tình đầy những yêu thương giận hờn từ đó sớm chiều bâng khuâng.
Đời vẽ tên tôi tuyệt vọng vì lỡ nơi đây nặng tình từ đó tôi chìm giữa mênh mông.
-Trịnh Công Sơn-

Chỉ có một thời để yêu và để thương
Chỉ có một thời để giận hay dỗi hờn
Ngày ta yêu "bước chân" đầu tiên
Niềm hân hoan nỗi đau triền miên
Chỉ có, chỉ có một thời thôi!
-Album"YÊU" Quang Dũng-
Con người!?
Ai cũng có một thời để yêu,
Và.....
.....một thời để nhớ.
Nếu như hoàng hôn để lại những tia nắng chiều nhè nhẹ
Và mùa thu trút lá tàn úa xuống mặt đường.
Thì đời người cũng có dư âm vang vang
....của một thời....
Ký ức và kỷ niệm!

Có một thời!?
Và.....
...cũng chỉ có một thời!
Ta yêu em như thế!

---CINDERELLA---

khucthuydu
25-08-06, 05:29 PM
Một hôm bước chân về giữa chợ
chợt thấy vui như trẻ thơ
Ðời ta có khi là đốm lửa
một hôm nhóm trong vườn khuya
Vườn khuya đóa hoa nào mới nở
đời ta có ai vừa qua...

cind
28-08-06, 07:09 PM
...Ru em!
Ngủ ngoan nhé.
Ta tìm...!?
...cuộc tình cho.

cind
30-09-06, 09:46 PM
"Ru tình" tình hãy ngủ say
Đời ta "như cánh vạc bay"cuối trời
Ngủ ngon tình của tôi ơi
"Tôi ru em ngủ" "bên đời quạnh hiu"
Ru em tàn nắng buổi chiều
"Hoa vàng mấy độ" liêu phiêu gió lồng
"Ru em từng ngón xuân nồng"
Một trời "hạ trắng" "mưa hồng" "ướt mi"
Ru em cạn khúc tình si
Bên thềm "biển nhớ" thầm thì gọi tên
"Em còn nhớ hay đã quên"
"Lời thiên thu gọi" vọng lên địa đàng
Kiếp người "ở trọ" trần gian
Một đời "tiến thoái lưỡng nan" nào ngờ...
Trăm năm "một cõi đi về"
"Rừng xưa đã khép" đôi bờ tình xa
Hồng trần "cát bụi" phôi pha
Rưng rưng ta lại "ru ta ngậm ngùi"
-------Sưu tầm---

khucthuydu
05-10-06, 07:27 PM
Có một ngôi nhà cuối lối rẽ thời gian
Một lần trong đời mình hẹn nhau đã đến
Giờ còn không dấu chân kỷ niệm
Khi đường xưa mùa lại tiếp mùa

Ai bảo sang thu hoa cúc bình yên
Cành hoa mỏng ẩn bao điều day dứt
Màu hoa kiên tâm sau bao nhiêu còn mất
Tôi biết rồi mình không thể thờ ơ

Sao anh đến làm gì cho năm tháng bão dông
Ước mơ rụt rè đã một lần nhóm lửa
Chút đa mang hóa nẻo về tan vỡ
Cho em biết nỗi buồn trước những ngã ba

Với mùa thu câu thơ có thể tái sinh
Trăng sáng lại những hẹn thề hư ảo
Mắt biển biếc xanh sau những dông bão
Kỷ niệm sẽ khôi nguyên khi khép lại riêng mình


Chỉ tiếc những điều không kịp nói cùng anh
Câu thơ không chỉ ngân qua điêp trùng vách núi
Đành gửi lại mùa thu - Những điều chưa kịp nói
Khi anh xa – Anh đã quá xa rồi…….

tuxedo7777
23-11-06, 07:24 PM
Tình yêu ở lại - Quốc Trung & Dương Thụ


Đã hết rồi ngày nắng chói chang
Lúa đã vàng chiều đã khói sương
Và đã hết rồi mùa bão với giông
Gió thu trong vườn vằng man mác hương đêm

Đã hết buồn và hết vấn vương
Đã hết hờn giận hết nhớ thương
Và đã hết ngồi nhìn mãi bóng đêm
Sớm nay em lặng ngắm vệt nắng cuối thềm

Mùa thu đến nhẹ nhàng mùa thu rất trong
Dòng sông lắng đọng dần sông rất trong
Chuyện xưa đã xa dần rồi cũng lãng quên
Tình yêu vẫn vô hình sống với em

Đã hến buồn và hết vấn vương
Lúa đã vàng tỏa ngát hương đồng...

The songs make me happy (http://www.vnmusic.com.vn/music/index.php?aid=nghenhac&id=1343)

khucthuydu
24-10-07, 08:35 PM
Đã hết buồn và hết vấn vương....
......Sớm nay em lặng ngắm vệt nắng cuối thềm....