PDA

View Full Version : Một đời người - Một rừng cây



tuxedo7777
12-12-06, 01:08 PM
MỘT ĐỜI NGƯỜI, MỘT RỪNG CÂY - Trần Long Ẩn</span>

Khi nghĩ về một đời người
Tôi thường nhớ về rừng cây.
Khi nghĩ về một rừng cây
Tôi thường nhớ về nhiều người,
Trẻ trung như cụm hoa hồng,
Hồn nhiên như ngàn ánh lửa
Chiều hôm khi gió về&#33;

Cây đã mọc từ thuở nào
Trên đồi núi thật cằn khô,
Cây có hiểu vì sao
Chim thường kéo về làm tổ
Và em như cụm lan mọc
Từ những cành cổ thụ già kia&#33;

Và tôi vẫn nhớ hoài một loài cây
Sống gần nhau thân mới thẳng
Có một cây là có rừng
Và rừng sẽ lên xanh
Rừng giữ đất quê hương&#33;

Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng,
Gian khổ sẽ dành phần ai ?
Ai cũng một thời trẻ trai
Cũng từng nghĩ về đời mình
Phải đâu may nhờ rủi chịu ?
Phải đâu trong đục cũng đành?
Phải không em, phải không anh?

Chân lý thuộc về mọi người
Không chịu sống đời nhỏ nhoi &#33;
Xin hát về bạn bè tôi
Những người sống vì mọi người.
Ngày đêm canh giữ đất trời
Rạng rỡ như rừng mai nở chiều xuân.


<span style="color:#FF6666">The songs make us happy (http://www.vnmusic.com.vn/music/index.php?aid=nghenhac&id=71)

tuxedo7777
12-12-06, 01:46 PM
Ba cây cổ thụ</span>

Ở một khu rừng nọ có ba cây cổ thụ đang bàn luận về tương lai. Cây thứ nhất nói: "Một ngày nào đó tôi muốn được trở thành chiếc hộp đựng châu báu với hình dáng lộng lẫy". Cây thứ hai nói: "Tôi muốn trở thành con thuyền to lớn. Tôi sẽ chở đức vua và hòang hậu đi khắp thế giới". Và cây thứ ba: "Tôi muốn vươn dài để trở thành cây to lớn nhất trong khu rừng này. Mọi người nhìn lên đồi sẽ thấy tôi vươn xa, chạm đến bầu trời".

Một vài năm sau đó một nhóm người đặt chân đến khu rừng và cưa những thân cây. Cả ba đều mỉm cười hạnh phúc vì tin mong ước của mình sẽ thành hiện thực.

Khi cây đầu tiên được bán cho một chủ trại mộc, nó được tạo thành máng đựng thức ăn gia súc và đặt trong kho thóc phủ lên bởi một lớp cỏ. Cây thứ hai được bán cho một thợ đóng thuyền đóng thành một chiếc thuyền nhỏ để câu cá. Cây thứ ba bị chặt thành từng khúc và quẳng lại trong bóng đêm. Đây chẳng phải là những điều mà chúng hằng mong đợi.

Một ngày nọ, một cặp vợ chồng đến kho thóc. Người vợ đã đến kỳ sinh nở, người chồng hy vọng tìm được một chiếc nôi cho đứa bé và máng cỏ đã trở thành chỗ ở ấm áp cho em. Cây thứ nhất cảm nhận cảm nhận được sự quan trọng của nó và hiểu rằng mình đang che chở một sinh linh bé nhỏ.

Vài năm sau, một nhóm người đi đánh cá trên chiếc thuyền của cây thứ hai gặp phải một trận bão lớn. Những người trên thuyền đã rất mệt mỏi, nhưng cây thứ hai biết rằng nó có đủ sự vững chãi để giữ an toàn và sự bình yên cho chủ nhân. Với cây thứ ba, một ngày, có ai đó đã đến và nhặt những khúc gỗ. Trên đỉnh đồi, nó được đóng thành một hàng rào ngăn chặn thú dữ. Khi ánh mặt trời vừa ló dạng, cây thứ ba nhận ra rằng nó có đủ sức mạnh để đứng vững trên đỉnh đồi này.

Khi sự việc xảy ra không theo như ý muốn, đừng tuyệt vọng vì mọi việc diễn ra đều có chủ đích. Cả ba cây cổ thụ đều thực hiện được những ước mơ của mình, dù cách thức để đạt đến đích cuối cùng không như mong đợi.

Cuộc sống sẽ không phụ những ai có lòng&#33;

<span style="color:#FF0000">(Theo Xitrum.net)

tuxedo7777
12-12-06, 02:38 PM
Cà phê và tách</span>


Một nhóm bạn học nay thành đạt rủ nhau về thăm thầy cũ. Sau một hồi trò chuyện, họ bắt đầu kể lể, than phiền về những sức ép trong công việc cũng như trong cuộc sống. Nghe vậy, người thầy vào bếp lấy cà phê mời học trò cũ của mình.

Ông đem ra rất nhiều những chiếc tách khác loại: chiếc bằng sứ, chiếc bằng nhựa, chiếc thủy tinh, chiếc thì bằng pha lê, một vài chiếc trông rất đơn sơ, vài chiếc đắt tiền, vài chiếc khác lại được chế tác cực kỳ tinh xảo. Người thầy bảo những "người thành đạt" tự chọn tách và rót cà phê cho mình.

Sau khi mỗi người đều đã có một tách cà phê, người thầy đáng kính mới bắt đầu từ tốn:

- Nếu các em chú ý thì sẽ nhận ra điều này: ai cũng chọn những chiếc tách đắt tiền, chẳng ai thèm màng đến những chiếc tách nhựa giá rẻ cả. Có lẽ các em sẽ cảm thấy điều này thật bình thường vì ai chẳng muốn chọn cho mình cái tốt nhất, nhưng điều ấy lại chính là nguồn cơn của mọi vấn đề rắc rối trong cuộc sống của các em.

Các em à, những chiếc tách kia đâu có làm ảnh hưởng đến chất lượng của cà phê. Tất cả những gì các em cần là cà phê chứ không phải là tách. Thế mà thường thì các em chỉ chăm chăm lo kiếm những chiếc tách tốt nhất, rồi sau đó còn liếc mắt qua người bên cạnh để xem tách của họ có đẹp hơn tách của mình không.

Hãy suy ngẫm điều này nhé: cuộc sống chính là cà phê, còn công việc, tiền bạc và địa vị xã hội chính là những chiếc tách. Và những "chiếc tách" này không hề xác định hay ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống chúng ta. Đôi khi do cứ mãi để ý vào những "chiếc tách hư danh" mà chúng ta bỏ lỡ việc hưởng thụ cuộc sống.

Món quà mà Thượng đế ban tặng cho con người là cà phê chứ không phải tách. Vậy thì cứ thoải mái nhâm nhi cà phê của mình và tận hưởng cuộc sống tươi đẹp.

<span style="color:#FF0000">(Theo xitrum.net)

ThienTam
13-12-06, 12:54 PM
Người viết bài này không phải dân ghiền cafe rồi.&#33;&#33;..
Ngày nay Chúng ta đã thấy có nhiều quán cafe mọc lên và không khỏi nhìn nhận sự cạnh tranh khốc liệt của nó, nên không thể không nhắc đến yếu tố quan trọng lưu tâm của giới thưởng ngoạn...đó là sự cầu kỳ của một chiếc tách cafe phải hợp với tâm trạng khung cảnh, giữ được độ nóng và hương vị chính thống của ly cafe...một tách cafe ngon không thể uống bằng ca nhựa hay ly uống beer....nên cuộc sống chọn một chiếc "tách" đẹp trong khả năng hoàn cảnh có thể cũng là một mặt tích cực đi lên của xã hội.

hi hi hi...
Lâu quá mới lại vào đây ...xin chào tất cả Anh Em
Thiện Tâm

tuxedo7777
13-12-06, 03:15 PM
Người viết bài này không phải dân ghiền cafe rồi.&#33;&#33;..
[/b]
Hì hì, người anh em đoán đúng, tuxedo không phải dân ghiền cafe, chỉ là dân đất cafe thôi&#33;


không thể không nhắc đến yếu tố quan trọng lưu tâm của giới thưởng ngoạn...đó là sự cầu kỳ của một chiếc tách cafe phải hợp với tâm trạng, khung cảnh, giữ được độ nóng và hương vị chính thống của ly cafe...một tách cafe ngon không thể uống bằng ca nhựa hay ly uống beer....nên cuộc sống chọn một chiếc "tách" đẹp trong khả năng hoàn cảnh có thể cũng là một mặt tích cực đi lên của xã hội[/b]
Chí lý&#33; Cảm ơn Thiện Tâm&#33; Đúng là để "thưởng ngoạn" thì những yếu tố đó là đáng quan tâm.
Nhưng theo em, câu chuyện trên muốn nhấn mạnh: một khi bạn chỉ cần ngụm cafe ngon theo gu của mình thì hãy tìm chỗ nào (quán, tự pha,...) cho bạn cảm giác ấy. Theo đó, biết đâu bạn chẳng thèm quan tâm tách đựng cafe đẹp hay xấu hay v..v... ? Bởi, đôi khi, một chiếc tách đẹp, đắt tiền lại đựng một thứ cafe mà bạn biết chắc là chỉ để ngắm chứ không uống hoặc uống mà hổng có cảm giác gì... (trời ạ, sao hôm nay mình triết lý thế không biết?&#33; :wacko: )

^_^

cind
13-12-06, 06:58 PM
hehe, cind tui thấy "triết lý cà-fê" của cà 2 người đều thấy đúng hết á&#33; mà cind thì lại chỉ uống được cà-fê đá thôi với lại uống thì ngọt như chè á - nghe người nói muốn thưởng thức được hết cái ngon của cà-fê thì phải pha cà-fê thật đặc và chỉ với 1 ít đường thôi, có vậy thì mới là người sành điệu. (Eo ơi, uống vậy thì đắng chết, với lại say nữa&#33; choài, say cà-fê á....cũng ghê ghê lắm à nha&#33; Tim thì đập thình thịch nè, đầu óc thì căng thẳng nè....rất khó tả, đại khái là thấy khó chịu lắm&#33; lúc đó phải đi tắm nước lạnh ngay mới thấy bớt bớt . Kinh nghiệm xương máu rồi nên hổng có dám uống như dzậy nữa) :rolleyes: híc, nghe 2 người nói hay hay&#33; muốn tham gia quá nhưng vì....như đã nói ở trên nên cind hổng dám lạm bàn chỉ xin rửa tai để nghe 2 người thôi.

tuxedo7777
14-12-06, 10:59 AM
A, đúng rồi đó&#33; Tim đập thình thịch, đầu óc căng thẳng ... Em cũng bị say mấy lần. (Thế mà vẫn không chừa&#33; :wink: )

ThienTam
14-12-06, 12:08 PM
Đùa một tí chơi thôi hiểu ý mà....Bàn luận về cafe có một điều ngộ nghĩnh không biết quý vị có biết không?...là người sành điệu uống cafe không uống đắng lắm đâu (đó là người nghiện cafe) mà ngược lại sẽ uống rất ngọt với loại đường cát vàng nhưng không khoáy tan hoặc đánh sủi bọt...và một điều họ không uống bằng tách hoặc ly...mà rót cafe từ tách nóng ra đĩa và "húp" vì như vậy mới kết hợp hết vị và mùi...Thật quá là cầu kỳ trăm biến vạn hóa...hi hi hi...đa số cafe cóc ngoài đường 95% là trộn hóa chất với bắp rang...nên có uống vài ba ly một ngày tim vẫn không mệt ..không bị mất ngủ...nhưng không rành cafe mà làm một ly đậm đặc Trung Nguyên thì thức vài ba ngày là chuyện thường đấy.
Thiện Tâm mến chào 2 Ông Bạn.

tuxedo7777
14-12-06, 01:39 PM
Thiện Tâm mến chào 2 Ông Bạn.
[/b]
:birthday: Hi hi, rất vui được làm quen với Thiện Tâm&#33; :wink:

tuxedo7777
14-12-06, 04:28 PM
<div align="center">Hãy học suy nghĩ bằng trái tim và hãy học cảm xúc bằng lý trí&#33; - [b]Laphongten

Chiến đấu với bản thân là cuộc chiến đấu phức tạp nhất
Chiến thắng bản thân là chiến thắng huy hoàng nhất.

Tôi không sợ khổ&#33; Tôi không sợ chết&#33; Tôi chỉ sợ không thắng nổi những phút yếu đuối của lòng tôi. Đối với tôi chiến thắng vẻ vang nhất là chiến thắng bản thân&#33; - Lênin.</span>

<span style="color:#FF0000">(Sưu tầm)

ThienTam
14-12-06, 05:08 PM
Tôi thích đọc bài này và gởi đến họ hàng Anh Em, nhưng vẫn như một tách cafe...vẫn có vị ngọt và vị đắng của nó...vị ngọt là sự thành công phải nhìn nhận của bài viết và người viết...vị đắng là sự cổ vũ vun đùa quá nhiều của xã hội...vị đắng thật sự của cá nhân thiển cận Tôi...Em đã khôn khéo trao truốt gởi gấm những ngôn từ gợi hình của các vị nước ngoài (thường được dân ta ngưỡng mộ) để tạo thêm kích nổ cho bài viết của Em...nhưng Tôi suy niệm một điều Em đang được bảo bộc trong một môi trường quá hoàn hảo...nên Em chưa hiểu hết giá trị đích thực của thành công...Tôi vẫn cảm phục và cảm ơn Em cho Tôi cảm nhận sự bình dị và đơn giản hóa suy nghĩ cuộc sống.

Thanks brother
Thiện Tâm

cind
14-12-06, 09:21 PM
Hi, Lâu quá rồi mới thấy ThienTam xuất hiện há. Nhân tiện gửi tặng bạn và cậu em trai "Tự Xé Đồ + nhiều số 7"hai câu mà cind rất tâm đắc mỗi khi nghiền ngẫm:
<div align="center">Ví phỏng&#33;? đường đời bằng phẳng cả.
Anh Hùng&#33;? Hào Kiệt&#33;? có hơn ai.</div>

tuxedo7777
15-12-06, 08:08 AM
cậu em trai "Tự Xé Đồ + nhiều số 7"
[/b]
Chết em&#33; Sao lại "tự xé đồ"? (Hic, có người lại còn gọi em là "Tư Xe Đò" nữa chứ&#33;)

Tuxedo là tên riêng, he he&#33;

tuxedo7777
15-12-06, 08:21 AM
Em đang được bảo bộc trong một môi trường quá hoàn hảo...nên Em chưa hiểu hết giá trị đích thực của thành công...Em cho Tôi cảm nhận sự bình dị và đơn giản hóa suy nghĩ cuộc sống.
[/b]

Em thích góc nhìn của cô bé ấy khi định nghĩa "Thành công"&#33; Hì hì, "Đơn giản là hoàn hảo&#33;"&#33;&#33;&#33;&#33; :wink:

cind
15-12-06, 09:20 AM
Anh đùa nên suy diễn nick của em 1 chút cho vui. Anh nhớ hình như Tuxedo là danh từ riêng chỉ bộ quần áo lễ phục (áo đuôi tôm.) À, còn nữa&#33; théc méc cái dzụ 7777 quá&#33;?, nói nhỏ nghe tại sao lại là 4 số 7 đi. Hứa đó, hổng nói cho ai biết đâu&#33; Hihi. (hay là ngày 7 tháng 7 năm 77 - không phải&#33;? đâu có lý em già dữ dzậy&#33; )

tuxedo7777
15-12-06, 06:15 PM
Hừm, nhiều 7x thắc mắc nick của mình quá&#33; Tên Tuxedo nổi tiếng và hay thế mà sao lại không biết nhỉ&#33; (tất nhiên, em không hâm mộ áo tuxedo rồi, hi hi)
He he, đúng là một sự cách biệt lớn giữa 7x và 8x&#33; :wink: Anh Cind tự tìm hiểu đi&#33; (Em chỉ giải thích những con số 7 "bí ẩn" của em thôi&#33; Hì hì, có gì bí ẩn đâu ta, em đã nói em là dân đất cà phê mà.) Chà,
<div align="center">"Ví phỏng&#33;? đường đời bằng phẳng cả.
Anh Hùng&#33;? Hào Kiệt&#33;? có hơn ai."</div>
:P

khucthuydu
15-12-06, 07:11 PM
Hihihi, anh Cind nhà ta là "trùm"théc méc" mà (hình như người ta còn gọi 2 từ này bằng 2 từ khác "phổ biến" lém... wên mất tiêu rùi, từ gì ấy nhỉ Cind ui?). Tuxedo ui, giải thích cặn kẽ cho anh Cind hỉu nghe, hông thui Cind sẽ... trằn trọc, boăn khoăn giấc chẳng thành đó&#33;

Hehe...

cind
18-12-06, 07:56 PM
to M-iu: thì cứ nói thẻn là "nhìu chiện" đi cho gòi.
to Tuxedo: em ác còn hơn giặc Mỹ nữa á&#33; anh đã già nua goài mà em còn bắt anh suy nghĩ nữa.
nen nỉ mờ, giải thích dùm đi&#33; để anh phải vắt óc "xi ngĩ" thì em mắc tội ngược đãi với "nhan sắc" của anh đó&#33;

khucthuydu
19-12-06, 09:24 PM
Híc, A -iu&#33; Lời iu thương không đủ thời gian dành cho anh thì làm gì em nghĩ đến 2 từ "phàm phu tục tử,bình dân học vụ " là "nhìu chiện" dành cho anh chứ? Oan ức wá A-iu ui&#33; Oan ức wá tuxedo ui&#33;

Mà thui, cái dzụ "nhiều chiện "là do anh "tự nhận xét" về mình đấy nhé&#33; Mà ông bà ta thường nói" không ai biết ta = ta",phải hông A-iu?

cind
20-12-06, 08:50 PM
Hehe&#33; Cao thủ...quả nhiên là cao thủ. Tại hạ&#33; t6am phục khẩu phục. :smile:

tuxedo7777
16-01-07, 08:24 AM
Điều khác biệt giữa cát và đá</span>


Trong những câu chuyện trên đường vượt qua sa mạc, giữa hai người đồng hành, là hai người bạn, đã nảy sinh một sự tranh cãi. Không tìm được sự thống nhất, một người, không chế ngự được cảm xúc, đã tát vào mặt người bạn của mình. Người bị tát, không nói gì, chỉ dừng lại ít phút để viết lên cát dòng chữ: “Hôm nay người bạn tốt nhất của tôi đã đánh vào mặt tôi”.

Họ tiếp tục đi.

Thêm một chặng đường trong cuộc hành trình, họ gặp một hồ nước. Họ quyết định dừng lại để tắm. Quá mải mê với làn nước mát, một người đã bị hụt chân xuống vùng nước sâu và đang chìm dần. Chính là người đã bị bạn đánh vào mặt lúc trước. Tuy nhiên, anh đã được cứu kịp thời. Người cứu, không ai khác chính là người đã tát vào mặt bạn trong lúc giận dữ khi trước.

Sau khi đã thật sự an toàn, người suýt chết đuối liền tìm một tảng đá, viết lên đó dòng chữ: “Hôm nay người bạn tốt nhất của tôi đã cứu tôi”.

Rất ngạc nhiên, người đã đánh bạn hỏi: “Khi tôi đánh bạn, bạn viết lên cát, còn khi tôi cứu bạn, bạn viết lên đá. Vì sao ?”.

Người đã viết những dòng chữ lên cát và lên đá giải đáp sự thắc mắc của bạn mình: “Khi một ai đó đánh ta, ta nên viết điều đó lên cát – nơi mà gió có thể xóa nó đi một cách dễ dàng. Nhưng khi ai đó làm một việc tốt cho ta, ta cần phải khắc ghi điều đó lên đá – nơi mà gió không bao giờ bôi xóa được”.

Có thể bạn không nhớ đã đọc câu chuyện này ở đâu đó. Nhưng mong bạn đừng quên lời nhắn nhủ từ cốt truyện: Hãy học cách để ghi lại vết thương của bạn lên cát, song hãy khắc ghi lên đá những điều tốt đẹp bạn nhận từ cuộc đời&#33;

<span style="color:#FF0000">(Quickinspirations)

tuxedo7777
18-01-07, 12:28 PM
Hai viên gạch xấu xí </span>


Đến miền đất mới, các vị sư phải tự xây dựng mọi thứ. Họ mua đất, gạch, mua dụng cụ và bắt tay vào việc. Một chú tiểu được giao xây một bức tường gạch.

Chú rất tập trung vào công việc, luôn kiểm tra xem viên gạch đã thẳng thớm chưa, hàng gạch có ngay ngắn không. Công việc tiến triển khá chậm vì chú làm rất kỹ lưỡng. Tuy nhiên, chú không lấy đó làm phiền lòng bởi vì chú biết mình sắp sửa xây một bức tường tuyệt đẹp đầu tiên trong đời. Cuối cùng, chú cũng hoàn thành công việc vào lúc hoàng hôn buông xuống.

Khi đứng lui ra xa để ngắm nhìn công trình lao động của mình, chú bỗng cảm thấy có gì đó đập vào mắt: mặc dù chú đã rất cẩn thận khi xây bức tường song vẫn có hai viên gạch bị đặt nghiêng. Và điều tồi tệ nhất là hai viên gạch đó nằm ngay chính giữa bức tường. Chúng như đôi mắt đang trừng trừng nhìn chú. Kể từ đó, mỗi khi du khách đến thăm ngôi đền, chú tiểu đều dẫn họ đi khắp nơi, trừ đến chỗ bức tường mà chú xây dựng.

Một hôm, có hai nhà sư già đến tham quan ngôi đền. Chú tiểu đã cố lái họ sang hướng khác nhưng hai người vẫn nằng nặc đòi đến khu vực có bức tường mà chú xây dựng. Một trong hai vị sư khi đứng trước công trình ấy đã thốt lên: "Ôi, bức tường gạch mới đẹp làm sao&#33;".

"Hai vị nói thật chứ? Hai vị không thấy 2 viên gạch xấu xí ngay giữa bức tường kia ư?" - chú tiểu kêu lên trong ngạc nhiên.

"Có chứ, nhưng tôi cũng thấy 998 viên gạch còn lại đã ghép thành một bức tường tuyệt vời ra sao" - vị sư già từ tốn.

Đôi khi chúng ta quá nghiêm khắc với bản thân mình khi cứ luôn nghiền ngẫm nhưng lỗi lầm mà ta đã mắc phải, cho rằng cả thế giới đều nhớ đến nó và quy trách nhiệm cho ta. Chúng ta đã hoàn toàn quên rằng đó chỉ là 2 viên gạch xấu xí giữa 998 viên gạch hoàn hảo.

Và đôi khi, chúng ta lại quá nhạy cảm với lỗi lầm của người khác. Khi bắt gặp ai mắc lỗi, ta nhớ kỹ từng chi tiết. Và hễ có ai nhắc đến tên người đó, ta lại liên hệ ngay đến lỗi lầm của họ.

<span style="color:#FF0000">Unknown Author

tuxedo7777
06-02-07, 12:42 PM
<div align="center">Một câu chuyện cảm động</span></div>

Câu chuyện đã xảy ra từ nhiều năm trước. Lúc đó, cô Thompson đang dạy tại trường tiểu học của thị trấn nhỏ tại Hoa Kỳ. Vào ngày khai giảng năm học mới, cô đứng trước những em học sinh lớp năm, nhìn cả lớp và nói cô sẽ yêu tất cả các học sinh như nhau. Nhưng thực ra cô biết mình sẽ không làm được điều đó bởi cô đã nhìn thấy cậu học sinh Teddy Stoddard ngồi lù lù ngay bàn đầu. Năm ngoái, cô đã từng biết Teddy và thấy cậu bé chơi không đẹp với bạn bè, quần áo thì lôi thôi lếch thếch, còn người ngợm thì lại quá bẩn thỉu. “Teddy trông thật khó ưa.”

Chẳng những thế, cô Thompson còn dùng cây bút đỏ vạch một chữ thật rõ đậm vào hồ sơ cá nhân của Teddy và ghi chữ F đỏ chói ngay phía ngoài (chữ F là hạng kém). Ở trường này, vào đầu năm học mỗi giáo viên đều phải xem thành tích của từng học sinh trong lớp mình chủ nhiệm. Cô Thompson đã nhét hồ sơ cá nhân của Teddy đến cuối cùng mới mở ra xem, và cô rất ngạc nhiên về những gì đọc được. Cô giáo chủ nhiệm lớp 1 nhận xét Teddy như sau: “Teddy là một đứa trẻ thông minh và luôn vui vẻ. Học giỏi và chăm ngoan… Em là nguồn vui cho người chung quanh”. Cô giáo lớp 2 nhận xét: “Teddy là một học sinh xuất sắc, được bạn bè yêu quý nhưng có chút vấn đề vì mẹ em ốm nặng và cuộc sống trong gia đình thật sự là một cuộc chiến đấu”. Giáo viên lớp 3 ghi: “Cái chết của người mẹ đã tác động mạnh đến Teddy. Em đã cố gắng học, nhưng cha em không mấy quan tâm đến con cái và đời sống gia đình sẽ ảnh hưởng đến em nếu em không được giúp đỡ”. Giáo viên chủ nhiệm lớp 4 nhận xét: “Teddy tỏ ra lãnh đạm và không tỏ ra thích thú trong học tập. Em không có nhiều bạn và thỉnh thoảng ngủ gục trong lớp”.

Đọc đến đây, cô Thompson chợt hiểu ra vấn đề và cảm thấy tự hổ thẹn. Cô còn thấy áy náy hơn khi đến lễ Giáng sinh, tất cả học sinh trong lớp đem tặng cô những gói quà gói giấy màu và gắn nơ thật đẹp, ngoại trừ món quà của Teddy. Em đem tặng cô một gói quà bọc vụng về bằng loại giấy gói hàng nâu xỉn mà em tận dụng lại từ loại túi giấy gói hàng của tiệm tạp hoá. Cô Thompson cảm thấy đau lòng khi mở gói quà ấy ra trước mặt cả lớp. Một vài học sinh đã bật cười khi thấy cô giơ lên chiếc vòng giả kim cương cũ đã sút mất một vài hột đá và một chai nước hoa chỉ còn lại một ít. Nhưng cô đã dập tắt những tiếng cười nhạo kia khi cô khen chiếc vòng đẹp, đeo nó vào tay và xịt ít nước hoa trong chai lên cổ.

Hôm đó Teddy đã nán lại cho đến cuối giờ để nói với cô: “Thưa cô, hôm nay cô thơm như mẹ em ngày xưa”. Sau khi đứa bé ra về, cô Thompson đã ngồi khóc cả giờ đồng hồ. Và chính từ hôm đó, ngoài dạy học cô còn lưu tâm chăm sóc cho Teddy hơn trước. Mỗi khi cô đến bàn em để hướng dẫn thêm, tinh thần Teddy dường như phấn chấn hẳn lên. Cô càng động viên em càng tiến bộ nhanh. Vào cuối năm học, Teddy đã trở thành học sinh giỏi nhất lớp. Và trái với phát biểu của mình vào đầu năm học, cô đã không yêu thương mọi học sinh như nhau. Teddy là học sinh cưng nhất của cô.

Một năm sau, cô tìm thấy một mẩu giấy nhét qua khe cửa. Teddy viết: “Cô là cô giáo tuyệt vời nhất trong đời em”. Sáu năm sau, cô lại nhận được một bức thư ngắn từ Teddy. Cậu cho biết đã tốt nghiệp trung học, đứng hạng 3 trong lớp và “Cô vẫn là người thầy tuyệt vời nhất trong đời em”. Bốn năm sau, cô lại nhận được một lá thư nữa. Teddy cho biết dù hoàn cảnh rất khó khăn khiến cho cậu có lúc cảm thấy bế tắc, cậu vẫn quyết tốt nghiệp đại học với hạng xuất sắc nhất, nhưng “Cô vẫn luôn là cô giáo tuyệt vời mà em yêu quý nhất trong đời”. Rồi bốn năm sau nữa, cô nhận được bức thư trong đó Teddy báo tin cho biết cậu đã đậu tiến sĩ và quyết định học thêm lên. “Cô vẫn là người thầy tuyệt nhất của đời em”, nhưng lúc này tên cậu đã dài hơn. Bức thư ký tên Theodore F. Stoddard - giáo sư tiến sĩ.

Câu chuyện vẫn chưa kết thúc tại đây. Một bức thư nữa được gửi đến nhà cô Thompson. Teddy kể cậu đã gặp một cô gái và cậu sẽ cưới cô ta. Cậu giải thích vì cha cậu đã mất cách đây vài năm nên cậu mong cô Thompson sẽ đến dự lễ cưới và ngồi ở vị trí vốn thường dành cho mẹ chú rể. Và bạn thử đoán xem việc gì đã xảy ra?

Ngày đó, cô đeo chiếc vòng kim cương giả bị rớt hột mà Teddy đã tặng cô năm xưa, xức thứ nước hoa mà Teddy nói mẹ cậu đã dùng vào kỳ Giáng sinh cuối cùng trước lúc bà mất. Họ ôm nhau mừng rỡ và giáo sư Stoddard thì thầm vào tai cô Thompson: “Cám ơn cô đã tin tưởng em. Cám ơn cô rất nhiều vì đã làm cho em cảm thấy mình quan trọng và cho em niềm tin rằng mình sẽ tiến bộ”. Cô Thompson vừa khóc vừa nói nhỏ với cậu: “Teddy, em nói sai rồi. Chính em mới là người đã dạy cô rằng cô có thể sống khác đi. Cô chưa từng biết dạy học cho tới khi cô gặp được em.”

<span style="color:#FF0000">(Unknown Author)

khucthuydu
26-10-07, 08:56 PM
<div class='quotetop'>Tr&#237;ch dẫn(tuxedo7777 &#064; Dec 14 2006, 01&#58;28 AM) 34723</div>

<div align="center">Hãy học suy nghĩ bằng trái tim và hãy học cảm xúc bằng lý trí&#33; - Laphongten

Chiến đấu với bản thân là cuộc chiến đấu phức tạp nhất
Chiến thắng bản thân là chiến thắng huy hoàng nhất.

Tôi không sợ khổ&#33; Tôi không sợ chết&#33; Tôi chỉ sợ không thắng nổi những phút yếu đuối của lòng tôi. Đối với tôi chiến thắng vẻ vang nhất là chiến thắng bản thân&#33; - Lênin.</span>

<span style="color:#FF0000">(Sưu tầm)


Cám ơn Tuxedo&#33;

Hôm nay KTD đọc nhiều lần câu chuyện này và cảm thấy vui vì mình không phải là người hoàn toàn thất baị&#33;

Hìhì, cuộc đời còn dài. Đường trần thênh thang rộng mở. Cớ sao mình lại buồn phiền vì những chuyện vụn vặt đã qua nhỉ?&#33;? ( Câu hỏi này cũng hơi hơi AQ &#33;) .Hehe, nhưng những chuyện đã xảy ra là thuộc về quá khứ rồi. Quẳng gánh lo đi mà vui sống&#33;

Iu TXD lắm lắm&#33;Giá như TXD là con giai thì KTD gả em gái cho TXD roaì. Hahahahaha, nhảm dễ sợ&#33;

tuxedo7777
29-10-07, 03:55 PM
Ấy, ấy, không sao&#33; Chị có em trai mà&#33; (Hi hi, anh chị đặt đâu, em ngồi đấy???&#33;&#33;&#33;)

khucthuydu
31-10-07, 09:57 AM
<div class='quotetop'>Tr&#237;ch dẫn(tuxedo7777 &#064; Oct 29 2007, 12&#58;55 AM) 38017</div>

Ấy, ấy, không sao&#33; Chị có em trai mà&#33; (Hi hi, anh chị đặt đâu, em ngồi đấy???&#33;&#33;&#33;)
[/b]

Hahaha, nhưng em trai của chị hư như chị vậy. Em chịu ko? Em gái của chị thì rất ngoan.hichic

ThienTam
31-10-07, 10:42 AM
Định nghĩa thế nào thì gọi là ngoan??? hi hihi

khucthuydu
31-10-07, 10:05 PM
<div class='quotetop'>Tr&#237;ch dẫn(ThienTam &#064; Oct 30 2007, 07&#58;42 PM) 38063</div>

Định nghĩa thế nào thì gọi là ngoan??? hi hihi
[/b]

Ngoan là luôn làm cho người thân an lòng về suy nghĩ và hành động của mình. Hehe, vậy em ko được xếp vào "con ngoan, trò giỏi rùi"huhuhu, hichic, oaooa...

tuxedo7777
01-11-07, 09:29 PM
Ồ, thế thì chị yên tâm&#33; Bố mẹ em cũng đang lo cuống lên với "suy nghĩ" và "hành động" của em đấy&#33; ;)

ThienTam
02-11-07, 10:53 AM
Vậy Thiện Tâm là con ngoan...vì làm gia đình rất an lòng và hành động không ai chê vào đâu được...chỉ phải tội nhỏ là hay nói dối...ha ha ha
hi hi hi...hu hu hu
Thiện Tâm
...NGOAN...sống có đạo đức

khucthuydu
02-11-07, 09:27 PM
<div class='quotetop'>Tr&#237;ch dẫn(ThienTam &#064; Nov 1 2007, 07&#58;53 PM) 38102</div>

Vậy Thiện Tâm là con ngoan...vì làm gia đình rất an lòng và hành động không ai chê vào đâu được...chỉ phải tội nhỏ là hay nói dối...ha ha ha
hi hi hi...hu hu hu
Thiện Tâm
...NGOAN...sống có đạo đức
[/b]


Hahahahha... anh TT ngoan quá chừng chừng&#33;

Còn định nghĩa :Ngoan là sống có Đạo Đức thì em ko dám nhận xét vì phạm trù của Đạo đức khá rộng và ko phải là qui luật bất di bất dịch. Có thể cùng 1 hành động, nhưng trong trường hợp này được xem là có Đạo Đức, nhưng trong trường hợp khác lại là... Thất Đức.


P/S: Chúc mọi người cuối tuần bình yên nhé&#33;( Hehe, và được nhiều người khen NGOAN nữa chứ nhỉ?)