night_black
24-05-09, 03:18 AM
Chào các bạn!
Tôi đang ở Hà Nội. Tôi mắc nghiện năm 2000 đến năm 2004 thì tôi từ bỏ được Mt. Tôi không hiểu sao hồi đó tôi bỏ rất dễ. Tự bỏ và không phải dùng bất kỳ một loại thuốc nào cả. Cũng mệt mỏi nhưng chắc có lẽ sức thanh niên nên chỉ vài ngày sau là hết. Có thể do môi trường khi ấy (Chợ Thanh nhàn bị phá) không có bạn nghiện nữa vì chúng nó đi TQ du học hết. Cứ tưởng là đã qua hết những tháng ngày đen tối nhưng cách đây 2 năm, tôi gặp lại 1 thăng bạn cùng chơi hồi học ĐH với nhau. Buồn một cái là nó lại vô tình xin vào làm cùng cơ quan với tôi và khi đó nó vẫn amateur như trước. Thật đúng là chim thả về trời, cá thả xuống sông. Hai thằng gặp nhau, lại cùng 1 phòng nên...chắc các bạn cũng biết. Bây giờ đang ngồi viết những dòng này là lúc tôi đang kiệt quệ nhất. Tiền bạc nợ nần như Chúa Chổm. Mà suy thoái kinh tế nên cơ quan cũng ít việc, kiếm tiền rất khó. Người yêu thì chia tay trước khi cô ấy biết mọi chuyện về tôi. Thật khốn khó vô cùng. Mỗi ngày tôi phải xoay sở mọi cách để kiếm đủ 2 gói mà chích. Nếu không thì ko chịu nổi. Tôi đã thử 4,5 lần từ bỏ rồi nhưng lại tái lại. Hết thuốc lú, cắt cơn, cedemex, xeluxend.. các kiểu mà vẫn đâu lại vào đấy. Tôi đã 32 tuổi rồi mà chưa đâu vào đâu cả. Không gia đình riêng. Bố mẹ thì chán ngán vì không nói được. Bản thân thì nợ nần chồng chất (Hơn 50triệu các loại) không biết bao giờ mới trả được. Đồ đạc cá nhân cái gì cầm cố được thì cũng đi nốt rồi. Đến cái điện thoại 1110i cũng được bằng ...2 gói. Tôi quá mệt mỏi với bản thân mình rồi. Tôi cũng muốn thoát khỏi cảnh này lắm nhưng bây giờ không biết thoát ra làm sao. Đọc những dòng của các bạn thấy các bạn thoát ra khỏi cảnh này thật sung sướng hạnh phúc. Tôi ao ước mình có đủ một viên cắt cơn để qua được cảnh này quá... nhưng bây giờ thì không thể được vì ko biết xoay sở thế nào!? Chúc các bạn đã thoát ra được rồi thì hãy nhìn tôi để có thêm nghị lực bước qua hẳn nó đừng bao giờ tái lại. Tôi rất mong các bạn có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Với tôi thì cuộc đời chắc không thể tốt hơn được nữa. Những người thân của tôi chưa ai biết điều này! Tôi có thêm một người bạn mới - rất chung thủy! HIV...
Tôi đang ở Hà Nội. Tôi mắc nghiện năm 2000 đến năm 2004 thì tôi từ bỏ được Mt. Tôi không hiểu sao hồi đó tôi bỏ rất dễ. Tự bỏ và không phải dùng bất kỳ một loại thuốc nào cả. Cũng mệt mỏi nhưng chắc có lẽ sức thanh niên nên chỉ vài ngày sau là hết. Có thể do môi trường khi ấy (Chợ Thanh nhàn bị phá) không có bạn nghiện nữa vì chúng nó đi TQ du học hết. Cứ tưởng là đã qua hết những tháng ngày đen tối nhưng cách đây 2 năm, tôi gặp lại 1 thăng bạn cùng chơi hồi học ĐH với nhau. Buồn một cái là nó lại vô tình xin vào làm cùng cơ quan với tôi và khi đó nó vẫn amateur như trước. Thật đúng là chim thả về trời, cá thả xuống sông. Hai thằng gặp nhau, lại cùng 1 phòng nên...chắc các bạn cũng biết. Bây giờ đang ngồi viết những dòng này là lúc tôi đang kiệt quệ nhất. Tiền bạc nợ nần như Chúa Chổm. Mà suy thoái kinh tế nên cơ quan cũng ít việc, kiếm tiền rất khó. Người yêu thì chia tay trước khi cô ấy biết mọi chuyện về tôi. Thật khốn khó vô cùng. Mỗi ngày tôi phải xoay sở mọi cách để kiếm đủ 2 gói mà chích. Nếu không thì ko chịu nổi. Tôi đã thử 4,5 lần từ bỏ rồi nhưng lại tái lại. Hết thuốc lú, cắt cơn, cedemex, xeluxend.. các kiểu mà vẫn đâu lại vào đấy. Tôi đã 32 tuổi rồi mà chưa đâu vào đâu cả. Không gia đình riêng. Bố mẹ thì chán ngán vì không nói được. Bản thân thì nợ nần chồng chất (Hơn 50triệu các loại) không biết bao giờ mới trả được. Đồ đạc cá nhân cái gì cầm cố được thì cũng đi nốt rồi. Đến cái điện thoại 1110i cũng được bằng ...2 gói. Tôi quá mệt mỏi với bản thân mình rồi. Tôi cũng muốn thoát khỏi cảnh này lắm nhưng bây giờ không biết thoát ra làm sao. Đọc những dòng của các bạn thấy các bạn thoát ra khỏi cảnh này thật sung sướng hạnh phúc. Tôi ao ước mình có đủ một viên cắt cơn để qua được cảnh này quá... nhưng bây giờ thì không thể được vì ko biết xoay sở thế nào!? Chúc các bạn đã thoát ra được rồi thì hãy nhìn tôi để có thêm nghị lực bước qua hẳn nó đừng bao giờ tái lại. Tôi rất mong các bạn có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Với tôi thì cuộc đời chắc không thể tốt hơn được nữa. Những người thân của tôi chưa ai biết điều này! Tôi có thêm một người bạn mới - rất chung thủy! HIV...