PDA

View Full Version : "Em" nghĩ việc chứa mại dâm là ....



Romeo
24-04-03, 06:15 PM
"Em" nghĩ việc chứa mại dâm là giúp đỡ mọi người? </span>
<span style=\'color:blue\'>
Quan niệm ấu trĩ, khai báo xấc xược, dám coi việc chứa mại dâm là giúp đỡ mọi người. Kết thúc phiên toà là án 6 nǎm tù cho bị cáo ngây ngô đáng thương.


Từ cà phê "Giọt đắng" chuyển sang mát-xa, gội đầu

"Bị cáo Vũ Thị San đứng ra vành móng ngựa nghe tòa hỏi", tiếng vị thẩm phán dõng dạc. Không khí trong phòng xử án lúc này đã được giữ trật tự hơn và tất cả mọi ánh mắt đều dõi về phía bị cáo. "Bị cáo phải khai rõ, không được quanh co chối tội". "Dạ" - Người phụ nữ đứng trước vành móng ngựa không giấu được sự cǎng thǎng và đưa ống tay áo lên mặt lau mồ hôi, trả lời. "Bị cáo làm nghề chứa mại dâm từ lâu chưa?". Không trả lời vào trọng tâm câu hỏi, bị cáo trả lời: "Do hoàn cảnh khó khǎn nên em phải làm vậy". Lúc này vị thẩm phán chủ tọa phiên tòa yêu cầu bị cáo trả lời đúng những nội dung Tòa đặt ra. Chị ta im lặng và một lúc sau bắt đầu trả lời: " Hoàn cảnh gia đình luôn ở trong tình trạng túng bấn, một nách 5 đứa con, tất cả chúng đều còn nhỏ, chồng không có nghề nghiệp nên phải tính đến chuyện mở quán cà phê để kinh doanh kiếm lời, nhưng chỉ bán cà phê thôi ở cái thị trấn nhỏ bé ấy thì cũng không đủ cho 7 miệng ǎn. Vì thế sau khi mở quán cà phê mang tên "Giọt đắng" một thời gian, thấy trong thị trấn có một số nhà mở kèm thêm cả dịch vụ mát-xa, gội đầu và giác hơi nên "em" đã quyết định tuyển người để làm những việc đó. "Em" đã tuyển 3 tiếp viên đều là người cùng địa phương đến bán nước giải khát và gội đầu, mát-xa cho khách. Đến tháng 9/2001, khi cửa hàng đã ǎn nên làm ra, khấm khá hơn giai đoạn trước, hàng ngày khách từ mọi nơi đến tấp nập, "em" nghĩ cách để mở rộng kinh doanh bằng hình thức tổ chức cho tiếp viên bán dâm tại phòng mát-xa. "Em" đã thỏa thuận với từng tiếp viên về phương thức và tỷ lệ ǎn chia, mỗi lần các tiếp viên bán dâm, "em" được hưởng 20.000 đ tiền phòng, giá cả bán dâm thì cho các tiếp viên tự thỏa thuận với khách và nhận tiền".

Giúp người kiểu kỳ quặc...

"Và kể từ đó, "em" làm nhiệm vụ cảnh giới cho 3 tiếp viên của mình. Những tiếp viên này luôn coi "em" như vị cứu tinh. Họ cho rằng "em" chính là người khai thông, mở lối cho họ kiếm tiền một cách dễ dàng. Chả thế mà những lúc "em" bận công chuyện phải đi ra ngoài, ở nhà nếu khách có yêu cầu thì các tiếp viên tự ý thỏa thuận và sau mỗi lần họ đều đưa lại cho "em" 20.000 đ. Sự việc diễn ra trót lọt đến giữa tháng 11/2001 thì bị phát hiện và "em" bị bắt".

Vị thẩm phán tiếp tục hỏi: "Khi cho các tiếp viên bán dâm tại quán của mình, bị cáo không biết là mình đã phạm tội?". Bị cáo đáp lời ngay: "Dạ, "em" cũng đã thận trọng hỏi ý kiến mấy nhỏ và chúng đồng ý thì mới tiến hành, chứ chúng không đồng ý thì "em" cũng không dám". "Bị cáo có biết việc mình làm ảnh hưởng xấu cho xã hội?". Vẻ mặt sợ sệt, bị cáo đáp: "Dạ, túng quá thì sinh liều, với lại việc này là do hai bên thỏa thuận, chứ có bắt ép ai đâu nên "em" nghĩ việc mình làm chỉ là tạo điều kiện cho mấy nhỏ kiếm thêm tiền phụ giúp ba má chúng cũng đang khó khǎn". Khi nghe câu trả lời này của bị cáo mọi người có mặt trong phiên tòa không ai bảo ai đều "ồ" lên tỏ vẻ phản đối trước sự xấc xược của bị cáo. Lúc này bị cáo chỉ cúi gằm mặt mà không dám ngước lên nhìn ai.

Kết thúc phiên toà

"Bị cáo Vũ Thị San can tội chứa mại dâm. Cǎn cứ vào điểm c khoản 2 Điều 254 của Bộ luật Hình sự, Tòa tuyên án 6 nǎm tù. Nghe xong bản án, bị cáo ôm mặt khóc nức nở. Cái giá mà bị cáo phải trả quá "đắt". Những lợi ích nhỏ nhoi có được từ việc làm bất chính không đáng gì so với những mất mát mà bị cáo cùng chồng con phải gánh chịu. Đúng là từ cà phê "Giọt đắng" chuyển sang đắng cay cho chính cuộc đời của nhưng người đã sống ở đó. Không rõ giờ đây khi đang thụ án, người phụ nữ đó đã nhận ra được lối lầm của mình chưa và trên phương diện là những độc giả, các bạn có suy nghĩ gì về vụ việc trên?