-
NIEMTIN và nhok! ^^
[SIZE=3]Vậy là đã 2 năm.. 2 năm từ ngày mình trở thành 1 nhóc phù thủy của diễn đàn NIEMTIN. 2 năm không đủ để hiểu hết được tất cả, nhưng cũng đủ để cảm nhận phần nào nỗi niềm của những người trong cuộc, đủ để có thêm những người bạn tưởng chừng như rất xa lạ, và đủ để gắn bó đến tận ngày hôm nay.[/SIZE]
[SIZE=3]Nhiều người thắc mắc tại sao mình lại tham gia diễn đàn này, còn mình thì lại thắc mắc mình có thể làm được gì cho gia đình NIEMTIN? Câu trả lời cho cả 2 chỉ có một: đó là sự SẺ CHIA. Đơn giản chỉ có thế. Mình đọc ở đâu đó 1 câu nói rằng: [I]“Một ánh lửa chia sẻ là một ánh lửa lan tỏa. Một đồng tiền kinh doanh là một đồng tiền sinh lợi. Đôi môi có hé mở mới thu nhận được nụ cười. Bàn tay có mở rộng trao ban, tâm hồn mới tràn ngập vui sướng.”[/I][/SIZE]
[SIZE=3]NIEMTIN đối với mình 2 năm về trước không như bây giờ.. hơi xa lạ và nhiều bỡ ngỡ… Rồi thì shoutbox xuất hiện cùng với sự hồi sinh của diễn đàn đã giúp mình đến gần với mọi người hơn. Bao nhiêu con người là bấy nhiêu câu chuyện về cuộc đời, số phận và hoàn cảnh của riêng mỗi người. Song song đó lại là những cảm xúc đan xen trong mình.[/SIZE]
[SIZE=3]Có những lúc tràn đầy niềm hy vọng khi nhìn thấy quyết tâm của một người.. hay đơn giản chỉ một câu trả lời:[I] “Uhm, mình vẫn ổn”[/I] lại làm mình nhẹ bẵng người. [/SIZE]
[SIZE=3]Nhớ lúc lo âu chờ đợi xét nghiệm từ một người bạn để rồi cảm thấy xót xa khi biết một kết quả được cho là hiển nhiên. Và mình biết bao nhiêu lời động viên an ủi lúc đó cũng chẳng làm vơi đi được nỗi đau ấy vì mình không phải người trong cuộc.[/SIZE]
[SIZE=3][/SIZE]
[SIZE=3]Cảm thông cho nỗi hoang mang lo lắng của những người có người thân hoặc người yêu dính vào cái thứ ấy. Càng trò chuyện càng khâm phục hơn bởi chính tình yêu thương và lòng vị tha vô bờ bến của họ..[/SIZE]
[SIZE=3]Cả những hôm gần như thức trắng đêm cùng một người, chỉ nói vài lời bâng quơ để người ta không cảm thấy đơn độc và mệt mỏi trong lúc cắt cơn, để rồi sáng hôm sau vui mừng khi nhìn thấy dòng offline: [I]“… đã qua được 1 ngày nữa”[/I]. [/SIZE]
[SIZE=3]Nhưng cũng có lúc cảm thấy bất lực khi cố níu chân một người trong cơn đói thuốc nhưng đành để người ấy chạy đi, chỉ vì những dòng chữ trên YM chẳng thể làm được gì trước sức mạnh ghê gớm của nó.[/SIZE]
[SIZE=3]Cảm thấy thương cho những con người đang quay đầu làm lại nhưng dường như rất khó khăn vì niềm tin từ chính những người thân yêu đã không còn được bao nhiêu...[/SIZE]
[SIZE=3]Rồi chẳng biết chia sẻ như thế nào khi người ta rơi vào bế tắc, tâm trạng bất ổn – điều mà mình được biết như một hội chứng trầm cảm sau cai.. không thể làm gì hơn được nữa. [/SIZE]
[SIZE=3]Nhưng đau xót hơn cả có lẽ là khi một người bạn thân thiết rời xa cuộc đời này cũng vì cái thứ ấy, tất cả niềm tin dường như sụp đổ, không dễ dàng để có thể kéo nó quay trở lại...[/SIZE]
[SIZE=3]Đã có lúc tưởng chừng như mình không đủ kiên nhẫn và không đủ niềm tin để ở lại nơi đây được nữa... nhưng hình như ở NIEMTIN có một sức mạnh vô hình khiến con người ta "nghiện" nó - như một người bạn đã từng nói. Có thể với một vài người, đây chỉ là một nơi giải trí bình thường như bao diễn đàn mạng khác, đến rồi đi, nhiều không kể hết, nhưng với mình nơi đây là gia đình, từ "cả nhà" không đơn thuần là một từ để gọi mà bao hàm trong đó là lòng yêu thương và sự gắn bó. Dù là đã tham gia rất nhiều diễn đàn trong các lĩnh vực khác nhau nhưng chỉ khi trở về NIEMTIN mình mới có cảm giác như được trở về nhà. Thân quen lắm lắm![/SIZE]
[IMG]http://www.itaexpress.com.vn/var/ita/storage/images/cu_c_thi/bai_vi_t_tham_d/nang_canh_c_m/desktop_wish/153815-1-vie-VN/desktop_wish_large.jpg[/IMG]
[SIZE=3]P.s: Hình như nhok không có thói quen viết thành lời những suy nghĩ và cảm xúc của mình như thế này. Và cũng lâu lắm rồi chẳng viết được gì cho NIEMTIN... nhưng hôm nay có thời gian ngồi ngẫm lại vài điều trong 2 năm vừa qua nên viết vội vài dòng đây. Chỉ muốn nói rằng: [I][B]Nhok thương nhà mình nhiều lắm... Mọi người cố gắng lên... cùng nắm chặt tay và đứng vững, nhé nhé nhé! :-bd[/B][/I][/SIZE]
[RIGHT][SIZE=3][29-04-2011][/SIZE][/RIGHT]
-
Dạo này chữ nghĩa đi đâu hết rồi nhok ợ , chỉ biết nói ngắn gọn 1 câu " Cảm ơn nhok rất nhiều! " và một câu nữa ...sao ế lâu thế?<:-P
-
Cảm ơn một người đã nhiệt huyết với NT, một người đã giúp đỡ rất nhiều người vượt qua những lúc khó khăn (có cả ltvt). Mong rằng nhok sẽ giữ mãi đc tấm lòng đó, giúp NT luôn hoạt động và những người sau này.
Một lần nữa cám ơn nhok đã giúp và khuyên ltvt nhiều điều cho đến giờ ko phải hối tiếc.
-
chẳng thấy Nhok viết là không biết bao đêm nửa tỉnh nửa mê để nghe NT tán tỉnh và nói những lời yêu thương nhỉ?
-
Nhok iu, lần đầu tiên gặp Nhok chồng chị đã hỏi "Nhà Nhok có ai dính vào MT thế?" chị đã phải vội vàng cắt ngang lời xã.
Có thể với mọi người họ đã cố định nghĩ rằng phải nghiện hay có vấn đề liên quan đến MT thì mới làm mem của cái DĐ này.
Hoặc ít ra là có người thân dính vào MT như chị và một số người khác.
Quả đúng thật, nếu chồng chị ko dính vào cái thứ quái quỷ đấy thì chẳng bao giờ chị mò vào đây làm gì. Thành kiến với người nghiện còn quá nặng nề, nếu bản thân không va vấp phải nó dễ gì họ đã có cái nhìn bao dung với Niềm Tin của mình.
Chị chỉ để ý đến Nhok sau sự ra đi của S vì đợt trước đó Nhok lặn đi đâu không thấy mặt. Càng tìm hiểu Nhok C càng khâm phục Nhok ghê. Nếu là C có thể C sẽ chẳng bao giờ dám reg nick ở đây cả. C đã có lần ví Nhok là nơi mà mọi người ở đây có thể tìm thấy Niềm tin, một Niềm tin đơn giản với cuộc sống này nhưng Niềm tin đó không hề giản đơn với những con người lầm lỡ kia.
Chị rất trân trọng tình cảm của Nhok dành cho Niềm tin. Có thể những dòng chữ trên Y!M của Nhok chẳng đủ mạnh để giữ chân một ai đó. Hoặc Nhok chẳng phải là chính ai để có thể cảm nhận hết được chính nỗi đau khi nhận kết quả xét nghiệm không như mong muốn. Hoặc Nhok cũng có thể mất Niềm tin khi ai đó ra đi, ra đi vì chính cái "Niềm tin" bị "đánh cắp"... Nhưng Nhok có biết không, dù thế nào với họ Nhok cũng là một NIỀM TIN mãnh liệt rồi. Hãy mãi nhé!
Nhẹ nhàng thật khi được nhìn thấy dòng chữ "Uhm, mình ổn" hay "... đã qua được một ngày nữa" Nhok nhỉ? Nhưng cũng thật đau đớn khi thấy những câu đại loại như "Sao mình nói hay vậy mà chẳng làm được gì..."
Muốn nói thật nhiều với Nhok mà sao cứ ứ nghẹn thế này. Mình đã ăn gì đâu mà nghẹn được nhỉ?:-o Thôi đi uống nước cái đã cho đỡ mắc nghẹn vậy ;))
[SIZE=3][COLOR=pink][I]"Sao mình nói hay vậy mà chẳng làm được gì..."[/I][/COLOR][/SIZE]
-
[QUOTE=ninhtroc_7x;46171]và một câu nữa ...sao ế lâu thế?<:-P[/QUOTE]
Vì Cua trọc nhà ta vẫn còn ế.. haha :))
[QUOTE=ltvt;46172]Cảm ơn một người đã nhiệt huyết với NT, một người đã giúp đỡ rất nhiều người vượt qua những lúc khó khăn (có cả ltvt). Mong rằng nhok sẽ giữ mãi đc tấm lòng đó, giúp NT luôn hoạt động và những người sau này.
Một lần nữa cám ơn nhok đã giúp và khuyên ltvt nhiều điều cho đến giờ ko phải hối tiếc.[/QUOTE]
Kủm ơn chi nhìu thía? Trả xiền trả công đây là ô kê à.. hehe! :P
Thật ra thì ltvt là một trong số những người bạn còn gắn bó với NIEMTIN cùng nhok, vẫn ngày ngày làm những việc "không tên" và cũng "không công" cho diễn đàn. Nhok thấy vui và cảm ơn ltvt vì điều đó. Bởi nhok biết rằng chẳng ai có thể làm được như thế nếu không có một "tấm lòng" với diễn đàn.
[QUOTE=MagicianS;46174]chẳng thấy Nhok viết là không biết bao đêm nửa tỉnh nửa mê để nghe NT tán tỉnh và nói những lời yêu thương nhỉ?[/QUOTE]
Úi.. hóa ra là nhok sót mất cái này à? Thế thì viết tiếp nhé! ^^
Ghi chú: Cộng thêm đoạn này vào bài viết ở trên, hehe :D
[QUOTE]Có những lúc cố thức giấc giữa đêm để nghe điện thoại (dù cho mắt nhắm mắt mở mà nói chuyện), vì mình biết áp lực từ cuộc sống đang khiến một người mỏi mệt. Mất ngủ chút cũng chẳng sao nếu những mệt mỏi và khó khăn kia có thể vơi đi được phần nào sau vài lời khuyên nhỏ nhoi và sau những cuộc trò chuyện không đầu không cuối ấy...[/QUOTE]
-
[QUOTE=hivongnhieu;46180]Nhok iu, lần đầu tiên gặp Nhok chồng chị đã hỏi "Nhà Nhok có ai dính vào MT thế?" chị đã phải vội vàng cắt ngang lời xã.
Có thể với mọi người họ đã cố định nghĩ rằng phải nghiện hay có vấn đề liên quan đến MT thì mới làm mem của cái DĐ này.
Hoặc ít ra là có người thân dính vào MT như chị và một số người khác.
Quả đúng thật, nếu chồng chị ko dính vào cái thứ quái quỷ đấy thì chẳng bao giờ chị mò vào đây làm gì. Thành kiến với người nghiện còn quá nặng nề, nếu bản thân không va vấp phải nó dễ gì họ đã có cái nhìn bao dung với Niềm Tin của mình.
Chị chỉ để ý đến Nhok sau sự ra đi của S vì đợt trước đó Nhok lặn đi đâu không thấy mặt. Càng tìm hiểu Nhok C càng khâm phục Nhok ghê. Nếu là C có thể C sẽ chẳng bao giờ dám reg nick ở đây cả. C đã có lần ví Nhok là nơi mà mọi người ở đây có thể tìm thấy Niềm tin, một Niềm tin đơn giản với cuộc sống này nhưng Niềm tin đó không hề giản đơn với những con người lầm lỡ kia.
Chị rất trân trọng tình cảm của Nhok dành cho Niềm tin. Có thể những dòng chữ trên Y!M của Nhok chẳng đủ mạnh để giữ chân một ai đó. Hoặc Nhok chẳng phải là chính ai để có thể cảm nhận hết được chính nỗi đau khi nhận kết quả xét nghiệm không như mong muốn. Hoặc Nhok cũng có thể mất Niềm tin khi ai đó ra đi, ra đi vì chính cái "Niềm tin" bị "đánh cắp"... Nhưng Nhok có biết không, dù thế nào với họ Nhok cũng là một NIỀM TIN mãnh liệt rồi. Hãy mãi nhé!
Nhẹ nhàng thật khi được nhìn thấy dòng chữ "Uhm, mình ổn" hay "... đã qua được một ngày nữa" Nhok nhỉ? Nhưng cũng thật đau đớn khi thấy những câu đại loại như "Sao mình nói hay vậy mà chẳng làm được gì..."
Muốn nói thật nhiều với Nhok mà sao cứ ứ nghẹn thế này. Mình đã ăn gì đâu mà nghẹn được nhỉ?:-o Thôi đi uống nước cái đã cho đỡ mắc nghẹn vậy ;))
[SIZE=3][COLOR=pink][I]"Sao mình nói hay vậy mà chẳng làm được gì..."[/I][/COLOR][/SIZE][/QUOTE]
Hihi.. chị hvn nói cứ như nhok là siêu nhân ấy.. kaka :y164:
Chị à.. bây giờ thì người cần NIEMTIN lại là chị đấy... Hãy vững tin và bước qua những ngày tháng khó khăn này nha chị... để rồi có thời gian mà "quậy" diễn đàn nữa chứ.. hehe! Chiaki.. chiaki :y39:
-
Yên ắng quá, NIEMTIN nhỉ? bi giờ chỉ còn mỗi ta với mi thôi đó. Ngày trước mỗi khi dd im lặng thế này mình thấy bình yên lắm, nhưng nay thì không như vậy nữa.. thấy dd cô độc quá...
Lâu nay xảy ra nhiều chuyện quá.. mình vào dd cũng chỉ đọc lướt qua rồi nói vài ba câu... chẳng muốn viết gì.. mà đúng hơn là chẳng có gì để viết... tại dd trầm lắng xuống? hay tại chính con người mình đang lặng đi?
Thôi thì hôm nay bỏ chút thời gian "tung hoành" một bữa... hy vọng mọi người vào dd có cái gì đó để đọc, để nghĩ.. để cười một chút... và để trò chuyện cùng nhau.
Vậy là hết một buổi tối thứ 7, dành cả cho NIEMTIN rồi... Đang còn một đống tài liệu chưa dịch xong cộng thêm mớ bài tập tuần sau thi nữa chứ.. híc.. hết đời :(
Ko còn ai.. lại lảm nhảm 1 mìn >"<
-
Nhok iu , nhok như một cô bé vô tư làm cho các mảnh đời đen bạc bớt đi chút màu sắc u ám . Uh , em vô tư ko một chút vụ lợi thế mà có kẻ dở hơi cứ suốt ngày tìm cách nói xấu , đâm ba bị thóc ... ( có nhớ ko nhok ? Anh hỏi tại sao mày lại thế , nó bảo thấy ghét nhok vì nhok đòi làm nick đỏ ??? rồi j j nữa ... ) Thế có oan cho em tôi ko cơ chứ ? Nhưng ròi quy luật thời gian sẽ chứng minh và đào thải những kẻ ko trong sáng , nhok nhỉ... Hãy chịu khó canh miếu quét nhà... để động viên mem NT em nhé !
-
[QUOTE=canabis;46863]Nhok iu , nhok như một cô bé vô tư làm cho các mảnh đời đen bạc bớt đi chút màu sắc u ám . Uh , em vô tư ko một chút vụ lợi thế mà có kẻ dở hơi cứ suốt ngày tìm cách nói xấu , đâm ba bị thóc ... ( có nhớ ko nhok ? Anh hỏi tại sao mày lại thế , nó bảo thấy ghét nhok vì nhok đòi làm nick đỏ ??? rồi j j nữa ... ) Thế có oan cho em tôi ko cơ chứ ? Nhưng ròi quy luật thời gian sẽ chứng minh và đào thải những kẻ ko trong sáng , nhok nhỉ... Hãy chịu khó canh miếu quét nhà... để động viên mem NT em nhé ![/QUOTE]
nhok bị khìn đấy đại ka ợ,vô tư cái dề :D
E ghét những thói hư tật xấu mà đại ka kể lể...nhưng thật lòng là rất thích những câu chuyện đại ka post cũng như những "reply" :D
-
[QUOTE=caydangtinhdoi;46876][SIZE=3][COLOR=#ff0000]nhok bị khìn đấy đại ka ợ,vô tư cái dề [/COLOR][/SIZE]:D
E ghét những thói hư tật xấu mà đại ka kể lể...nhưng thật lòng là rất thích những câu chuyện đại ka post cũng như những "reply" :D[/QUOTE]
C thấy Nhok bấm thanks cái reply này mà cứ thắc mắc hoài ko hỉu Nhok thanks cái gì? Thanks cái dòng đỏ đỏ bên trên đó hả? ;;)
-
[QUOTE=hivongnhieu;46887]C thấy Nhok bấm thanks cái reply này mà cứ thắc mắc hoài ko hỉu Nhok thanks cái gì? Thanks cái dòng đỏ đỏ bên trên đó hả? ;;)[/QUOTE]
kaka.. thanks là đánh dấu để đó, từ từ mần thịt sau chị à >:)
Còn pà chị nữa.. lâu lâu "lú" cái mẹt vào lại để ý bắt bẻ cái thanks của nhok.. huhm :-?
-
NIEMTIN ui.. từ mai nhok sẽ vắng mặt 1 tuần... ko coi nhà được òy. Mọi người nhớ trông chừng chatbox cẩn thận nghen, ko là trộm nó rinh đi mất á 8->
-
thời gian qua ko biết có phải là có nhiều biến động trong cuộc sống của nhok hay ko ?mà thấy nhok đã có chút thay đổi?
Sống thật lòng với những tâm tư,tình cảm với con người của nhok hơn ? ;;)
-
[QUOTE=caydangtinhdoi;46896]thời gian qua ko biết có phải là có nhiều biến động trong cuộc sống của nhok hay ko ?mà thấy nhok đã có chút thay đổi?
Sống thật lòng với những tâm tư,tình cảm với con người của nhok hơn ? ;;)[/QUOTE]
Chà chà, để ý gớm. :-?
[QUOTE=nhóc phù thủy;46888]kaka.. [SIZE=3][COLOR=#ff0000]thanks là đánh dấu để đó, từ từ mần thịt sau[/COLOR][/SIZE] chị à >:)
Còn pà chị nữa.. lâu lâu "lú" cái mẹt vào lại để ý bắt bẻ cái thanks của nhok.. huhm :-?[/QUOTE]
Úi thế C cũng bị oánh dấu rùi, chạy mau thui :y138:
Mà Nhok tính mần thịt CDTD thế nào zị, có giống thế này hem? :y154:
-
[QUOTE=hivongnhieu;46900]Úi thế C cũng bị oánh dấu rùi, chạy mau thui :y138:[/QUOTE]
Chị hvn chạy đi đâu thế hử? Dạo này lại lơ đãng công việc canh miếu rồi đó nghen :-?
-
"NIEMTIN uiiiiii... nhớ cả nhà quá à!" <<< có 1 câu thía này thoai mà gõ cả chục lần cái chatbox nó hẻm chịu duyệt cho lên.. híc.. hẻm pik mắc cái giống gì mà nó ghét mìn thía nhở :-q
Ghét >"< nhảy dzô đây xì pam lun b-(
-
-
Híc.. nhớ NIEMTIN quá.. cả nhà vẫn ổn chứ ạ? :-s
-
Ủa.. 4rum bình thường rồi nè :D up cái là được liền.. hehe
-
[QUOTE=nhóc phù thủy;47112]Híc.. nhớ NIEMTIN quá.. cả nhà vẫn ổn chứ ạ? :-s[/QUOTE]
cám ơn vẫn bình thường. còn nhóc dạo này thế nào.
-
@thienlong: phải tốt hơn bình thường mới được chứ tl cùi mía.. hehe! :D
P.s: Đợi mãi mới thấy có người trả lời :-?
-
Lau lam' lam' roi moi ghe tham lai nha m .nho' moi ng qua,nhung van nho huni nhat ^^.k biet ae bh the nao roi,hy vong la moi ng deu on ca?E tu hoi y den h chac cung phai dc gan 2 nam roi k dung cham den cai day' nua~ ngay ca trong suy nghi cung k nho den.hehe.moi ng thong cam nhe may nha e k co vietkey ^^!
-
@MrBem: Hehe.. Bem nhà mình là nhất rồi đó nha! :-bd
Ah mà có tin vui gì đấy là phải "báo cáo" NIEMTIN ngay nhé! :)
-
[SIZE=3][B]Nhà mình ơi nhok đã chính thức lên xe hoa rồi nhé[/B][/SIZE]
-
[QUOTE=ninhtroc_7x;47155][SIZE=3][B]Nhà mình ơi nhok đã chính thức lên xe hoa rồi nhé[/B][/SIZE][/QUOTE]
Humh.. chắc nhok đập cho một trận vì cái tội "biết rồi còn la lớn" quá.. :))
-
Ngày NIEMTIN :)
[SIZE=3]Không biết từ bao giờ ngày 29-04 lại được mình đánh một dấu stick trong sổ tay với tên gọi [B]Ngày NIEMTIN[/B]. Đó là cái ngày mình reg nick ở NIEMTIN, bắt đầu đến một nơi mà mọi người cho là “không phù hợp với mình” trong thế giới ảo của Internet. Bốn năm trôi qua, với chừng ấy thời gian đủ để chứng minh rằng, mình đến với diễn đàn không phải là một cuộc dạo chơi, cũng chẳng vì một chút hiếu kỳ mà đó là một tấm lòng, dành trọn những gì chân thành nhất, tin yêu nhất cho mọi người ở đây. Nếu nhok của 4 năm trước sôi nổi, nhiệt tình, hay đùa, hay giỡn với mọi người thì nhok của bây giờ (hình như cũng không còn “nhóc” nữa rồi… hihi) trưởng thành hơn, sâu sắc hơn và thương mọi người nhiều hơn.
Đã gọi là yêu thương thì chẳng cần một lý do nào cả. Một lúc nào đó diễn đàn sẽ lắng xuống vì người người dần rời xa nó bởi ai cũng có cuộc sống cho riêng mình, có thể cái nhiệt tình của bản thân mình hay của những ai đó sẽ ít lại, nhưng yêu thương thì vẫn còn đó, ngay trong tim đây thôi. Vậy nên, mình vẫn sẽ mãi dõi theo.
[/SIZE][CENTER][SIZE=3][IMG]http://webcamdong.com/wp-content/uploads/2012/10/hy-vong-2.jpg[/IMG][/SIZE][/CENTER]
[SIZE=3]
NIEMTIN những năm gần đây vắng lặng hơn trước rất nhiều, thỉnh thoảng cũng có người vào, người ra, có người quay lại rồi cũng quay đi. Những thành viên mới có tâm sự thì cũng chẳng còn nhận được nhiều sẻ chia như trước nữa. Chính mình cũng phải thừa nhận rằng nhiệt huyết trong mình cũng đã vơi mất phần nào rồi. Nhưng dù gì đi nữa, mình cũng hy vọng các bạn ấy hãy cứ sẻ chia, để từng lời từng lời post trên diễn đàn có chút màu sắc tươi sáng hơn, để những mảng màu u ám kia phai dần đi, để cho NIEMTIN mãi được thắp sáng bằng những tin tức tốt lành từ các bạn. Vì đâu đó ở NIEMTIN vẫn còn những người quan tâm và dõi theo các bạn. Cùng cố gắng nhé! [B][I]“Don’t give up. Again and again…!”
[/I][/B][/SIZE][RIGHT][SIZE=3][29-04-2013][/SIZE]
[/RIGHT]
-
Trong một cuộc hội ngộ hiếm hoi gần đây, giữa những con người quen biết nhau trên internet, giữa những con người cách xa nhau cả ngàn cây số, giữa những con người của 2 thế giới gần như là khác biệt nhau hoàn toàn. Một người anh đã hỏi đùa: [I]“Nhok đi xa 1 mình, gặp bọn anh như thế này, ko sợ bị bắt cóc bán sang Trung Quốc à? Cũng bạo đấy chứ?” [/I]Em nhanh miệng trả lời ngay: [I]“Vậy theo anh thì em có bạo không?”[/I] Anh gật đầu, cười hiền. Thật sự, phía sau câu trả lời kia là rất nhiều điều em muốn nói, muốn trải hết lòng mình với “những người anh”.
[I]“Em cũng chỉ là 1 đứa bình thường thôi anh à, không bạo gan mà cũng chẳng ngây ngô đến mức không suy nghĩ đến những điều không hay có thể xảy ra cho mình đâu. Từ thế giới ảo bước ra hiện thực đã là một điều gì đó phức tạp rồi, đằng này thế giới ảo đó lại là một diễn đàn mạng về ma túy. Ở đâu cũng có người này người kia, không hẳn ai cũng xấu, nhưng chưa chắc tất cả đều là người tốt. Em có đủ kinh nghiệm sống để nhận biết điều đó. Thế nhưng, anh có biết em lấy niềm tin từ đâu không? Em đặt niềm tin vào cảm nhận của chính bản thân mình sau khoảng thời gian quen biết, trò chuyện cùng mọi người trên diễn đàn, đặt niềm tin vào nhân cách của những con người bước sai đường đang quay đầu. Em đã lấy sự an toàn của bản thân mình mang đi đặt cược (nghe có vẻ nghiêm trọng quá, nhưng thực sự là như vậy), và cuối cùng, em đã thắng. Một cô em gái từ phương nam xa xôi, được những người anh của miền bắc tiếp đón vô cùng thân thiện và ấm áp. Cái “tình” ấy đã xua tan hết cái lạnh của những cơn mưa phùn ngày ấy và làm em cảm thấy ấm lòng biết bao. Cảm ơn vì đã cho em những buổi trò chuyện ngắn ngủi nhưng đầy ắp tiếng cười, đầy ắp sự chân thành như thế. Cảm ơn vì đã dạo bước cùng em giữa phố biển Hạ Long như thế, để em được nghe biển hát, để thỏa cái sở thích đi chân trần trên cát biển mát lạnh. Cảm ơn vì đã cho em mượn áo khoác trong những ngày HN trở lạnh, cảm ơn vì đã làm “hướng dẫn viên” nhiệt tình chở em đi vòng quanh phố phường Hà Nội như thế! Và cảm ơn vì đã cho em được làm một cô em gái bé nhỏ như thế giữa những người anh lớn”.[/I]
Nghĩ, nếu ngày ấy em không đến với NIEMTIN, thì giờ đây em đã chẳng có được những thứ tình cảm đáng trân trọng và cũng chẳng có những cuộc gặp gỡ đáng nhớ như vậy. Khởi đầu bằng một tấm lòng muốn sẻ chia và kết quả cho đến bây giờ là nhận lại được nhiều hơn những gì đã cho đi. Cái chân lý ấy muôn đời vẫn đúng… “Những gì xuất phát từ trái tim sẽ đi đến trái tim”. Cảm ơn NIEMTIN, cảm ơn mọi người nhiều lắm!
-
.
[B][SIZE=3]em đến từ đâu thế hỡi người?
/bao nhiêu câu hỏi chất trong tôi
/không hút chẳng tiêm hay nghiện ngập
/mà sao em lại lạc bước tới nơi đây?
/
/em ở nơi đâu đến thế hởi người?
/nơi mà nhắc đến toát mồ hôi
/chẳng nghĩ chẳng suy không toan tính
/mang đến tình thương với tiếng cười
//
em đến từ đâu thế hỡi người
/nơi mà chỉ có những giọt lệ rơi
/ngày đêm sớm tối mang tâm huyết
/ước mơ hướng thiện những mảnh đời
//
.
tại sao em ở mãi chẳng dời
bao nhiêu số phận vẫn chơi vơi
/vẫn cần bàn tay em nắm lấy
/một ...chút...một ...chút thôi...chẳng xa khơi[/SIZE][/B]
-
[QUOTE=nhóc phù thủy;49299]Trong một cuộc hội ngộ hiếm hoi gần đây, giữa những con người quen biết nhau trên internet, giữa những con người cách xa nhau cả ngàn cây số, giữa những con người của 2 thế giới gần như là khác biệt nhau hoàn toàn. Một người anh đã hỏi đùa: [I]“Nhok đi xa 1 mình, gặp bọn anh như thế này, ko sợ bị bắt cóc bán sang Trung Quốc à? Cũng bạo đấy chứ?” [/I]Em nhanh miệng trả lời ngay: [I]“Vậy theo anh thì em có bạo không?”[/I] Anh gật đầu, cười hiền. Thật sự, phía sau câu trả lời kia là rất nhiều điều em muốn nói, muốn trải hết lòng mình với “những người anh”.[I]“Em cũng chỉ là 1 đứa bình thường thôi anh à, không bạo gan mà cũng chẳng ngây ngô đến mức không suy nghĩ đến những điều không hay có thể xảy ra cho mình đâu. Từ thế giới ảo bước ra hiện thực đã là một điều gì đó phức tạp rồi, đằng này thế giới ảo đó lại là một diễn đàn mạng về ma túy. Ở đâu cũng có người này người kia, không hẳn ai cũng xấu, nhưng chưa chắc tất cả đều là người tốt. Em có đủ kinh nghiệm sống để nhận biết điều đó. Thế nhưng, anh có biết em lấy niềm tin từ đâu không? Em đặt niềm tin vào cảm nhận của chính bản thân mình sau khoảng thời gian quen biết, trò chuyện cùng mọi người trên diễn đàn, đặt niềm tin vào nhân cách của những con người bước sai đường đang quay đầu. Em đã lấy sự an toàn của bản thân mình mang đi đặt cược (nghe có vẻ nghiêm trọng quá, nhưng thực sự là như vậy), và cuối cùng, em đã thắng. Một cô em gái từ phương nam xa xôi, được những người anh của miền bắc tiếp đón vô cùng thân thiện và ấm áp. Cái “tình” ấy đã xua tan hết cái lạnh của những cơn mưa phùn ngày ấy và làm em cảm thấy ấm lòng biết bao. Cảm ơn vì đã cho em những buổi trò chuyện ngắn ngủi nhưng đầy ắp tiếng cười, đầy ắp sự chân thành như thế. Cảm ơn vì đã dạo bước cùng em giữa phố biển Hạ Long như thế, để em được nghe biển hát, để thỏa cái sở thích đi chân trần trên cát biển mát lạnh. Cảm ơn vì đã cho em mượn áo khoác trong những ngày HN trở lạnh, cảm ơn vì đã làm “hướng dẫn viên” nhiệt tình chở em đi vòng quanh phố phường Hà Nội như thế! Và cảm ơn vì đã cho em được làm một cô em gái bé nhỏ như thế giữa những người anh lớn”.[/I]Nghĩ, nếu ngày ấy em không đến với NIEMTIN, thì giờ đây em đã chẳng có được những thứ tình cảm đáng trân trọng và cũng chẳng có những cuộc gặp gỡ đáng nhớ như vậy. Khởi đầu bằng một tấm lòng muốn sẻ chia và kết quả cho đến bây giờ là nhận lại được nhiều hơn những gì đã cho đi. Cái chân lý ấy muôn đời vẫn đúng… “Những gì xuất phát từ trái tim sẽ đi đến trái tim”. Cảm ơn NIEMTIN, cảm ơn mọi người nhiều lắm![/QUOTE] Ra HN bao h thế cưng? Gặp những ai thế ? Khai ra mau...
-
[QUOTE=canabis;49301]Ra HN bao h thế cưng? Gặp những ai thế ? Khai ra mau...[/QUOTE]
Híc.. nhok khai!
Chuyện là cách đây 2 tháng, nhok quyết định "xách ba lô lên và đi", bất ngờ và không có sự chuẩn bị trước. Mỗi nơi ở lại vỏn vẹn có 1 ngày, và thời gian trống cũng chỉ có 1-2h thôi. Đi vội, về cũng vội, không thể liên lạc được với tất cả mọi người, hơn nữa, thời gian gặp mặt cũng không được bao nhiêu nên đành hẹn dịp khác có nhiều thời gian hơn vậy, mọi người đừng giận nhé, tội nghiệp nhok, híc!
Nhất định sẽ có ngày nhok trở lại, ung dung hơn, thư thả hơn, vì nhok vẫn còn luyến tiếc những cơn mưa phùn và cái lạnh miền bắc lắm, hihi
-
[QUOTE=ninhtroc_7x;49300].
[B][SIZE=3]em đến từ đâu thế hỡi người?
/bao nhiêu câu hỏi chất trong tôi
/không hút chẳng tiêm hay nghiện ngập
/mà sao em lại lạc bước tới nơi đây?
/
/em ở nơi đâu đến thế hởi người?
/nơi mà nhắc đến toát mồ hôi
/chẳng nghĩ chẳng suy không toan tính
/mang đến tình thương với tiếng cười
//
em đến từ đâu thế hỡi người
/nơi mà chỉ có những giọt lệ rơi
/ngày đêm sớm tối mang tâm huyết
/ước mơ hướng thiện những mảnh đời
//
.
tại sao em ở mãi chẳng dời
bao nhiêu số phận vẫn chơi vơi
/vẫn cần bàn tay em nắm lấy
/một ...chút...một ...chút thôi...chẳng xa khơi[/SIZE][/B][/QUOTE]
Hơ... Cua già không bắt được sóng mà có cả 1 bài thơ hay vậy rồi. Ước gì nhok cũng có phần nhỏ tài năng này của Cua già thì nhok đã chẳng ế đến giờ.. hehe ^o^
-
[QUOTE=nhóc phù thủy;49304]Hơ... Cua già không bắt được sóng mà có cả 1 bài thơ hay vậy rồi. Ước gì nhok cũng có phần nhỏ tài năng này của Cua già thì nhok đã chẳng ế đến giờ.. hehe ^o^[/QUOTE]
[B][SIZE=3]Cũng bắt được sóng nhưng sóng ngắn nhok ah, nhỏ nhắn xinh xắn thế sao lại ế nhở, chịu khó ra khu CN bình dương thế nào cũng lấy được anh phu hồ ... nhưng đừng lấy nghẹo nhớ đấy , nếu thik thì yêu thôi.. đọc trước hướng dẫn sử dụng trước khi dùng "nhớ đấy"[/SIZE][/B](:|
-
[QUOTE=ninhtroc_7x;49310][B][SIZE=3]Cũng bắt được sóng nhưng sóng ngắn nhok ah, nhỏ nhắn xinh xắn thế sao lại ế nhở, chịu khó ra khu CN bình dương thế nào cũng lấy được anh phu hồ ... nhưng đừng lấy nghẹo nhớ đấy , nếu thik thì yêu thôi.. đọc trước hướng dẫn sử dụng trước khi dùng "nhớ đấy"[/SIZE][/B](:|[/QUOTE]
Ế.. hiện nay là một xu thế, của những người tinh tế, biết cách chống chế.. Vậy nên, nhok cứ để thế cho nó hiện đại Cua à! ^o^
Nhok xin "ghi lòng tạc dạ" lời dạy của Cua già, đọc kỹ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng, hê hê!
-
[FONT=tahoma][COLOR=#37404E]Lâu rồi không tham gia câu chuyện của các anh, bây giờ lại yên lặng ngồi nhìn qua 1 lượt... vẫn thấy xót xa cho những phận người. Tâm ý thì có đó, nhưng dòng đời cứ xô đẩy... Vấp ngã rồi đứng lên... liệu có suông sẻ như lời người ta hay nói[/COLOR][COLOR=#37404E] không? Hay cứ cố, cứ gắng rồi lại thành áp lực... dẫn đến cuối cùng lại buông xuôi? Ai rồi cũng sẽ làm nên điều kỳ diệu cho riêng mình... tin tưởng và hy vọng... [/COLOR](*)
Chúc NIEMTIN một buổi tối ngon giấc, sáng mai thức dậy đón một ngày mới "tự do - độc lập"... hi hi.. Gửi một chút niềm tin cho các thành viên mới, dù chưa có dịp trò chuyện với mọi người nhưng nhok vẫn luôn dõi theo! Good luck! ;)[/FONT]
-
[SIZE=3][FONT=tahoma]Có chút tâm trạng, định lang thang vào NIEMTIN lục lọi lại mấy bài viết để đọc. Tự nhiên "bắt" được Aji mập, ttb cùi dừa, thanhrona đệ tử, nói bâng quơ vài ba câu mà cười tít mắt. Cảm ơn mọi người nhiều lắm! Luôn vững vàng NIỀM TIN nhé cả nhà ^^
[CENTER]
------------
[QUOTE]MẠNH MẼ LÊN NÀO CÔ GÁI
[/QUOTE][/CENTER]
[QUOTE]
[COLOR=#3B3B3B]Mạnh mẽ lên nào cô gái, bởi cô vẫn cho mình giỏi giang, tự mình có thể làm tất cả mà. Cuộc sống này dù không đơn giản và màu hồng như cô vẫn thường mơ mộng. Con đường cô bước đi cũng không phải là con đường rãi đầy hoa hồng, nó đầy rẫy những chông gai và thử thách. Cô sẽ trải qua những thất bại, những hụt hẫng, rồi những thứ đó chính là may mắn để tạo nên những thành công của cô sau này. Và hãy tin rằng nỗ lực bằng chính khả năng của mình, cô sẽ làm được điều cô muốn thôi.
[/COLOR][COLOR=#3B3B3B]
Mạnh mẽ lên nào cô gái, vì cô ghét việc phụ thuộc vào ai đó, dù có đôi lúc chạnh lòng khi thấy người khác luôn có một bờ vai để tựa, luôn có người sánh bước cùng. Nhưng sự độc lập với lòng tự tôn cao ngất ngưỡng, một cái tôi chẳng ai có thể sánh bằng thì cô cũng không dễ dàng chấp nhận để mình dựa vào một ai đó. Cho nên Cô – một mình nhưng mà vẫn ổn, đúng không?
[/COLOR][COLOR=#3B3B3B]
Mạnh mẽ lên nào cô gái, dù những áp lực và trách nhiệm có làm cô mệt mỏi. Có những kỳ vọng to tát đặt lên đôi vai bé nhỏ của cô. Có đôi lúc cô nản lòng muốn buông xuôi tất cả, thì cứ hãy mỉm cười và tiếp tục vì đó là những thứ cô đã chọn và là mục đích sống của cô. Người con gái bản lĩnh như cô sẽ đủ tự tin để bước một mình, tự thân vượt qua được tất cả những khó khăn trong cuộc sống.
[/COLOR][COLOR=#3B3B3B]
Mạnh mẽ lên nào cô gái, cho dù hàng ngày cô cảm giác bất lực trước những ước mơ và đam mê của mình chưa được thực hiện. Những guồng xoay của cuộc sống phức tạp cứ cuốn cô trôi đi vào những cơn lốc khác thì hãy luôn giữ niềm tin rằng “Rồi cô sẽ thành công, chỉ là sớm hay muộn“. Ước mơ của cô vẫn còn đó, niềm tin của cô vẫn còn đó.
[/COLOR][COLOR=#3B3B3B]
Cuộc sống là những cung bậc cảm xúc, âm thanh và những hình ảnh khác nhau, cô cần phải trải nghiệm được tất cả những điều muôn màu muôn vẻ ấy. Cuộc sống có đôi khi là những vệt màu tươi sáng, cũng nhiều lúc là những vệt màu tối tăm. Trên con đường khám phá cuộc sống, cô sẽ học được cách trưởng thành hơn, chín chắn hơn và mạnh mẽ hơn. Chính cô cũng hãy tự vẽ nên bức tranh cuộc sống đa màu sắc của chính mình.
[/COLOR][COLOR=#3B3B3B]
Cũng đừng để tự mình ngập ngụa mãi trong nỗi cô đơn cô gái à. Hãy cứ mở lòng đón nhận yêu thương và hãy yêu thương. Vì cho dù tự tin, đôi khi có một chút gì hơi ngạo mạn và ngang bướng, thì tận trong sâu thẳm vẫn là một tâm hồn mong manh, dễ bị tổn thương. Hãy cứ luôn vui vẻ, lạc quan và mỉm cười làm cô gái xinh đẹp. Học cách yêu thương bản thân và những người xung quanh.
[/COLOR][COLOR=#3B3B3B]
Và hãy nhớ đừng bao giờ bỏ cuộc, hãy dứt khoát và buông bỏ những thứ không cần thiết. Cuộc sống có những thứ đáng giá để nắm giữ, nhưng cũng có nhiều không đáng để níu kéo. Hãy chọn lọc cho mình những điều tốt đẹp.[/COLOR][COLOR=#3B3B3B]Mỉm cười, nỗ lực và hy vọng, cô sẽ đạt được những điều cô muốn thôi – Cô gái à!
[/COLOR]
[/QUOTE][/FONT][/SIZE][QUOTE][RIGHT][SIZE=3][FONT=tahoma][COLOR=#3B3B3B][B]Nguồn: Triết học đường phố (Trang Nguyễn)[/B][/COLOR][/FONT][/SIZE][/RIGHT]
[/QUOTE]
-
Mạnh mẽ lên nào cô gái. Hãy vượt qua nỗi sợ hãi của bản thân. Rồi cô sẽ thấy tình yêu cũng như bông hoa hồng, đẹp và say mê biết nhường nào... :)
-
hôm nay đứng trước biển trời mưa phùn lại nhớ tới kỷ niệm của một người bạn,một người em
chúc bình an hanh phúc
-
Năm thứ 5... NIEMTIN và nhok đã bước sang năm thứ 5, NIEMTIN bây giờ hình như... hơi lạ lẫm, có cố tìm mãi cũng chẳng thể thấy những điều thân thuộc, không phải tại NIEMTIN lạ mà do chính bản thân mình đã hao hụt nhiệt huyết với nó. Bởi cuộc sống tất bật có quá nhiều điều để quan tâm, nhưng dù có như thế nào, nhok vẫn sẽ dõi theo NIEMTIN, vẫn sẽ luôn nhớ và thương mọi người nhiều lắm!
Chúc các mem mới có đủ tự tin và ý chí để chiến thắng bản thân và vượt qua... con ma trong mình nhé! Hãy luôn nhớ rằng, chỉ cần có quyết tâm từ bỏ nghĩa là đã thành công được một phần rồi đấy ạ. Chúc cả nhà thành công! ^^
-
chúc nhok iu iu mãi mãi ế