5/11 : Thư tình cuối mùa thu
[B][SIZE="3"]5-11:
Đêm.
Khó ngủ.
Thấy nhớ anh. Ánh mắt, vòng tay, bờ môi ấm.
Mùa đông, nhưng đêm nay không lạnh, vì em có anh rồi
Mình đã tâm sự với nhau nhiều, nói với nhau nhiều, về hôm nay, ngày mai....
E không biết nữa...chỉ biết yêu anh thôi và không toan tính gì hết.
Anh ngủ đi. Ngủ ngoan nhé. Sang ngày mới rồi đấy. Chúc anh ngày tốt lành.
Yêu anh với tất cả tình cảm e có nơi trái tim.
__________________
Anh thương yêu!
Mình vừa chia tay chiều nay thôi, vậy mà giờ này e đã thấy nhớ anh rồi. Mai thức dậy, đọc những dòng này, đừng cười vì e “ tham lam” anh nhé.
Anh yêu, mình đến với nhau như thể định mệnh sắp đặt anh nhỉ, em chả bao giờ nghĩ rằng mình sẽ yêu nhau vì anh và e ở xa nhau cả gần trăm km và cuộc sống của cả hai cũng khác nhau nữa.
Anh, môt nghệ sỹ đầy phong trần và từng trải, vốn sống của của anh làm em ngạc nhiên, vì sau mỗi lần nói chuyện với anh em lại thấy cái sự hiểu biết của mình “ bé con con” quá cơ.
Anh yêu, em nhớ những ngày đầu mới quen nhau sao mà anh hiền thế, sao anh lại có thể chịu đựng và chiều chuộng được cái thói đỏng đảnh của em đến thế cơ chứ? Ôi, sao mà có lúc em quá quắt thế nhỉ, anh đang ngồi nhậu với bạn, e gắt gỏng bắt a về ngay sau 10p, thế mà a cũng về, đường HN thì đông như thế…( huhuhu, giờ nghĩ lại em vẫn thấy mình thật quá quắt) Nhưng anh khôn lắm nhé, em mắc bẫy rồi, anh chả hiền đâu, để em cứng cáp và trưởng thành, lớn hơn trong suy nghĩ anh có thể sắt đá hơn bao giờ hết, để em hiểu rằng cái gì cũng có giới hạn của nó.
Em nhớ lần đầu tiên mình hẹn hò, hôm đó em ốm, sốt cao, giữa trưa nắng rát “ rám trái bòng” vì em a tắt hết điều hòa và quạt đi, mồ hôi rịn ra trên trán chịu nóng, chỉ vì khi ấy em sợ lạnh và sợ gió lắm. Rồi em cũng hết ốm, có phải vòng tay anh và sự chăm sóc của anh mà e khỏi ốm không nhỉ?
Anh yêu, vì sao lại yêu em? Con gái tỉnh lẻ, không rực rỡ và trẻ trung khéo léo như các cô gái bên cạnh anh, khi mà môi trường văn nghệ sỹ, cái đẹp xung quanh ngập tràn? Vì sao sau nhiều lần suy nghĩ kỹ, anh lại quyết định đi cả một quãng đường dài để gặp em?? Anh thành đạt, tâm lý nên có nhiều các cô gái bên cạnh muốn là người yêu anh cơ mà?
Anh nè, em nhớ khi anh nhìn e, ánh mắt nói nhiều hơn tất cả, môi anh tham lam và bàn tay anh nữa, ấm áp truyền cho em sức sống, đánh thức những cảm giác mà em chưa bao giờ biết tới, ghét anh ghê, như thể một nhạc trưởng tài hoa dìu dắt em đi qua bao nhiêu cung bậc, ngụp lặn trong sóng tình yêu cho đến khi em mệt nhoài, “ Anh à, em mệt rồi, anh dừng lại đi” . Ghét thật, lần nào cũng thế, em toàn phải đầu hàng thôi, anh tuyệt lắm, biết không?
Em nhớ mỗi khi anh giận em, mắt anh buồn thế, hơn sự trừng phạt hay lời lẽ nặng nề nào là ánh mắt ấy như muốn hỏi: Vì sao em lại như vậy? Em biết rồi, là người phụ nữ của anh, em phải hoàn thiện mình nhiều hơn nữa mà, để anh sẽ không chán khi ở bên em chứ, anh nhỉ?
Em nhớ, nhớ nhiều lắm, nụ cười, ánh mắt, vòng tay, cái dáng ngồi nghiêng nghiêng tư lự với điếu thuốc, nhìn ra ngoài đường dòng xe đi hối hả. Khi đó anh trăn trở điều gì? Có dành cho em chút nào trong nỗi niềm đó không?
Anh yêu, mình đã yêu nhau, tự nguyện và không đòi hỏi gì ở nhau, dù trong hoàn cảnh trái ngang nhưng thật sự e thấy mình may mắn và hạnh phúc vì có anh. Anh có biết không, những khi em buồn, khi em mệt mỏi, khi e vui, nếu chưa liên lạc được, hoặc anh chưa online, em lại đọc lại những đoạn chat từ trước của chúng mình em thấy vui vui, yêu anh vô cùng, Ngốc của e ạ.
Anh thương! Dù chúng ta gặp nhau đã muộn, dù cuộc sống thực tại chúng ta có quá nhiều ràng buộc, dù còn nhiều khó khăn, dù dòng đời còn nhiều điều không thể biết trước, nhưng nếu cho chọn lại từ đầu, người em chọn vẫn là anh đấy, vì chỉ ở bên anh và chỉ có anh cho em cảm giác mình được yêu nhiều như thế.
Nào anh, đưa tay ra cho em gối, chỉ như vậy em mới ngủ ngon thôi. À, mà em đã nói với anh chưa nhỉ, em yêu đôi mắt và tay anh nhất, mắt a nói nhiều hơn tất cả, bàn tay anh với e rất quan trọng, nắm tay em khi em lạnh, ôm em khi e buồn, xiết chặt tay khi em vui, khi em cần cảm giác che chở và bình yên nhất là khi e gối tay ngủ đó Ngốc à.
Một ngày sắp qua đi. Em đang yêu và được yêu. Cảm ơn cuộc sống đã ban tặng cho em món quà vô giá là ANH.[/SIZE][/B]
Có lẽ nào ta dành cho nhau???
20/11 /; [B][SIZE="3"]
Trở về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi, thay bộ đồ công sở ra, mát mẻ trong quần sooc và áo ba lỗ, như lệ thường cô chuẩn bị cho bữa tối.
Điện thoại vang lên bài hát “ giây phút êm đềm” đó là nhạc chuông cô gán cho số của anh, để mỗi khi a gọi , chưa cầm đến điện thoại cô cũng biết là ai đang gọi mình. Sao lại thế nhỉ , cứ lúc nào mình nhớ đến a là a lại gọi hoặc nt - cô thầm nghĩ.
“ Em yêu, về nhà chưa? Online đi mình nói chuyện nhé , a nhớ e quá ”
Cô và a quen nhau trong một diễn đàn, commen các bài viết của nhau, trêu đùa rồi có nick yahoo của nhau, chat với nhau khá lâu cô mới cho anh số điện thoại. Tuy chưa một lần gặp mặt mà cô tưởng như đã quen anh lâu lắm rồi . Chưa bao giờ cô có cảm giác bình an đến thế khi nghe giọng nói ấm áp của anh , từ trong cảm tính cô thấy sao mình lại có thể dễ dàng tin tửơng đến thế nhỉ và cô tự cười mình khi đứng trước gương : - Tỉnh lại đi Sôcôla ơi , ko có tình yêu nào dễ dàng đến thế trong cuộc đời này đâu , rồi cô nháy mắt với mình như đã hiểu rõ vấn đề .
Ba mươi tuổi, cô không còn ngây thơ để tin vào những mỗi quan hệ qua in tơ net, qua 4 room... như mấy bé teen, với những gì cô đang có, công việc cô đang làm khiến cô không muốn mọi người biết quá rõ về cô, vì cô biết phụ nữ chơi mấy diễn đàn này thường không được đàn ông đề nhìn với con mắt thiện cảm lắm. Và cô luôn biết mình tìm j ở đây nên cô luôn làm chủ được hoàn cảnh . Đã nhiều lần cô muốn thử nếm trải những cảm giác mới lạ về những người bạn ảo nhưng lý trí lại bắt cô phải dừng bước .
Anh cũng như cô , một công chức có chí tiến thủ với một vẻ từng trải thân thiện , hội tụ ở anh cái vẻ mạnh mẽ, dí dỏm và hài hước. Đó là những điều cảm nhận của cô về anh sau nhưng lần tám chuyện chat chit. Ngày lại ngày , anh lại càng làm cô thêm tò mò về con người anh , thêm háo hức với những trải nghiệm lạ lẫm ở những vùng đất mà anh đã từng đặt chân đến . Và rồi từ vị thế chủ động , không biết từ lúc nào cô đã không thể thắng được ý muốn gặp anh một lần , dẹp hết những tự ái của một người con gái cô nhắn cho anh : " Mình gặp nhau nhé anh ? a cảm thấy đã đến lúc phải gặp nhau chưa anh ?" .
Không như cô nghĩ , anh không hề vồ vập lấy đề nghị của cô mà anh lại hỏi cô : Em đã quyết định ? Em có chắc chắn ko ? ... Lại càng đánh thức tính hiếu thắng và tò mò ở cô . Cô cười nhẹ và thầm nghĩ : Chắc j anh sẽ để lại được ấn tượng j , chỉ là một cuộc gặp gỡ , uống cà phê và nói chuyện face to face thôi mà ...
Nick yahoo của cô vừa sáng, a đã buzz và nói mai anh được nghỉ 2 ngày, a sẽ đến thăm cô…
Cả đêm cô hồi hộp và lo lắng, anh sẽ đến như đã hẹn, cô không biết mình phải như thế nào để ngày mai đón a được chu đáo……
Đêm đó anh và cô nói chuyện qua yahoo rất nhiều, cả hai đều cùng chung một nỗi lo lắng, hiện tại mối quan hệ của cô và anh rất tốt đẹp, dù chưa gặp lần nào, mới chỉ qua yahoo thôi nhưng cô và anh cũng đã hiểu nhau khá nhiều, anh nói với cô về điều a lo lắng, sợ nếu gặp nhau, có điều gì đó làm hỏng đi mối quan hệ mà cả hai đều thấy rất tốt…
Chát với nhau suốt đêm, cho đến sáng, a dậy và nói sẽ đi gặp cô.
Rồi giờ phút hẹn hò cũng đến, anh chủ động phá tan cái vẻ lúng túng của cô, chuyện trò thân thiện như đã gặp nhau nhiều rồi…
............................
...Cô nằm ngoan trong vòng tay mạnh mẽ của anh, môi cô he hé đón nhận lưỡi anh tham lam như muốn khám phá tất cả.Không biết bao nhiêu lần cô tan chảy, lịm đi trong niềm hạnh phúc, sóng từ anh dâng cao tràn về cuốn cô trôi theo........
Anh yêu! Thời gian trôi qua thật nhanh anh nhỉ? Mới ngày nào mình gặp nhau, còn bỡ ngỡ, thế mà bây giờ chúng mình là một đôi tình nhân. E thấy mình may mắn và hạnh phúc khi có anh bên cạnh. Khi viết những dòng này em thây nhớ anh hơn, vòng tay và làn môi ấm, ánh mắt tha thiết của anh nữa, làm e quên đi nhưng mệt mỏi, bon chen của cuộc sống. Anh có nhớ e như em đang nhớ anh không? Và em ước sao được yêu anh mãi thôi.
Đêm nay, em nhớ anh nhiều!
P/S: Đây là câu chuyện của chính tác giả, viết ra không phải để mong ..... , mà để mọi người đọc và chia sẻ.
Anh yêu! Anh đã cùng em viết nên câu chuyện tình này, cảm ơn anh đã bên em và cho em những cảm giác bình yên và hạnh phúc nhất.[/SIZE][/B]