Page 3 of 3 FirstFirst 123
Results 21 to 28 of 28

Thread: LỜI CHIA TAY NÀO AI NÓI RA

  1. #21
    mùa xuân mùa của tình yêu và hy vọng

    xuân đang đến đó em,xuân đến nhớ thủa nào chúng mình cùng nhau dạo bước trên những con đường trải đầy hoa và những ngọn cỏ xanh biếc đang nẩy những mầm nhỏ sinh sau một mùa đông u ám ,những giọt mưa bụi cũng đang ti tách rơi như đang chào đón một mùa xuân mới, một mùa xuân của niềm tin và hy vọng.
    em thương yêu giờ này em đang nơi nào? không biết có con nhớ tới anh không? có còn nhớ tới mùa xuân đang đập rộn rã trong tim anh không? có còn nhớ tới thủa nào chúng ta cùng nhau đón mùa xuân về và cùng dạo bước trên những con đừơng thơm ngát mùi hoa sữa và chính ở con đường này em đã nói "em yêu anh,em sẽ không bao giờ xa anh"một câu nói có lẽ xuốt cuộc đời này anh sẽ ghi nhớ mãi, nhưng giờ đây thì sao? sao em lại để mình anh cô đơn đón mùa xuân về,sao lại để anh một mình lang thang trên những con đường mà trước đây anh có em sánh bước,anh khong chách em đâu nhưng xin em !cho dù có ở nơi đâu cũng nhớ tới mùa xuân này một mùa xuân của niềm tin và hy vọng của riêng anh.
    <span style=\'color:blue\'>Dù bạn đang nghĩ gì, hãy yêu điều bạn đang nghĩ.
    Dù bạn đang làm gì, hãy yêu việc bạn đang làm.
    </span>

  2. #22

    Join Date
    Dec 2003
    Location
    Trên mặt đất & dươí mặt trơì
    Posts
    84
    <span style='color:royalblue'>Thương tặng một tình bạn&#33;&#33;&#33;
    Tôi và bạn ngoài chuyện cùng một cái tên thì dường như chẳng còn gì chung nữa phải không? từ tính tình, sở thích, cách ăn uống rồi cả vóc dáng bên ngoài mình cũng khác hẳn nhau. Vậy mà chẳng hiểu vì sao mình vẫn thân nhau đến thế? Đã có lúc tôi tự hào lắm, vì sự trái ngược của chúng mình chẳng phải đã làm cho mọi người ngạc nhiên đó sao? trái ngược nhau là thế, nhưng chẳng bao giờ mình cãi nhau hay giận nhau, những cuộc tranh luận của mình chỉ làm cho hai đứa hiểu quan điểm của nhau hơn mà thôi. Đến bây giờ tôi vẫn tự hỏi có tình bạn nào đẹp hơn tình bạn của chúng mình không? suốt khoảng thời gian còn lại của cuộc đời này mình còn tìm được ai như thế nữa không? chắc là không đâu nhỉ? Những kỉ niệm của tụi mình tôi chẳng bao giờ có thể quên, mà làm sao có thể quên được phải không? Nhớ những lúc chung phòng khi đi thực địa, những đêm thức trắng cho những câu chuyện chẳng bao giờ kết thúc. Những khi đi ăn cùng nhau chưa bao giờ mình gọi cùng một món, lúc nào mình cũng gọi hai món khác nhau để cuối cùng cả hai đều được thưởng thức hai món (mình trao đổi mà). Có nhớ một mùa hè khi tôi ra Thủ đức sống, xa nhau là thế vậy mà bạn vẫn ra với tôi với nụ cười tươi rói : "tui nhớ bà". Hay một lần mình rủ nhau đi thác Giang Điền, đường thì xa mà chẳng đứa nào biết đường, chỉ qua thông tin trên một tờ báo thế là mổi đứa tòn ten cái balo trên vai lên đường. Ừ, bạn còn nhớ không? trong lần đó bạn trược chân té ngã dơ quần, tui nhúng khăn kì cọ cho sạch, lúc đó bạn buồn hiu, tui hỏi vì sao bà nói "tui cảm động quá vì trước giờ chưa ai chăm sóc tui như vậy". biết bao nhiêu kỉ niệm, giờ nhắc lại tôi cứ ngỡ như mới hôm qua mà thôi.
    Nhớ thì nhớ nhiều lắm, nhưng dẫu nhớ vạn lần thì cũng là nỗi nhớ mà thôi, làm sao mình có thể quay về những ngày xưa đó. Chắc chẳng bao giờ bạn biết rằng tôi đã khóc, khóc thật nhiều trong những ngày chúng ta bắt đầu chẳng còn là bạn thân. Tôi vẫn nhớ lời hứa trong lần cuối cùng nói chuyện với nhau "tụi mình hãy cứ là những người bạn bình thường", nhưng xin lỗi vì tôi không đủ bản lĩnh để làm điều đó, lòng tôi vẫn không thể không nhói khi nhìn bạn, hãy hiểu vì sao tôi luôn tránh nhìn bạn nhé. Dù cho có chuyện gì đi nữa bạn hãy tin rằng lúc nào trên thế giới này luôn có một người cầu chúc bạn bình yên.
    </span>
    [i]<span style=\'color:red\'>XIN TẶNG NHỮNG ĐÓA HOA ĐẸP NHẤT CHO ĐỜI</marquee>

  3. #23
    mưa hả &#33; hồi đó maybe thích mưa lắm vì còn nhỏ mà không ai không thích tắm mưa phải ko?mà hình như càng lớn thì maybe hết thích mưa rồi tại vì cứ thấy mưa là lại nhớ đến một đóng chuyện buồn do nó gây ra ,mà thường nhất là ngập lụt ,y như rằng mưa lớn hay nhỏ thì con đương nhả maybe ở ngập lên láng ,maybe hết thích mưa từ khi anh đi .vì không có ai chở đi uống càfê chiều mưa cả
    CÓ MỘT LOÀI HOA MỘT LOÀI HOA
    VĨNH VIỄN VÌ TÔI MÀ CÓ MẶT

  4. #24

    Join Date
    Dec 2003
    Location
    Trên mặt đất & dươí mặt trơì
    Posts
    84
    Mưa bao giờ cũng thế anh ạ, bao giờ cũng làm cho em nhớ lắm những kỷ niệm trong khoảng đời đã qua.
    Mưa của những ngày mẫu giáo hay cấp I là tiếng cười của em trong veo trên vai bố trong chiếc áo mưa choàng kín, đôi bàn tay nghịch ngợm cứ len lén đưa ra khỏi chiếc áo mưa hứng lấy từng giọt rơi tí tách. Mưa của những ngày cấp II là con đường đi học xa tít tắp và trơn trợt, là những khi bánh xe bết đầy đất không thể dẫn bộ, lúc ấy mừng biết bao khi thấy bóng dáng bố từ xa. Mưa của những ngày cấp III là mưa của những ngày đầu tiên em sống xa nhà, một mình nơi TP. Nơi em sinh ra là đây, nhưng sao xa lạ quá khi bên em không còn có bố mẹ, nước mưa đã bao lần hòa cùng nước mắt của em trong mổi chiều mưa tan học. Thời gian rồi cũng qua, em quen dần với TP này, cứng rắn hơn xưa nhiều lắm, những ngày của cấp III đã dần qua. Mưa của những năm đại học là những cái nhìn mông lung ra màn mưa ngoài cửa sổ của giảng đường, lòng bất chợt nhớ đến anh rồi tự hỏi: "Nơi ấy bây giờ có đang mưa?". Nhanh quá, mới đây thôi sao quá nhiều thay đổi phải không anh? Có lẽ, mưa bây giờ không còn làm anh nhớ đến em cũng như em cũng không còn nhớ đến anh nhiều như xưa nữa, những ước mơ chung chưa bao giờ thực hiện cũng xếp vào góc kí ức phải không anh? Ừ, kí ức có bao giờ mất đi, em vẫn giữ nó vì nó có lần đã là một phần cuộc sống của em.
    Mưa chiều nay có làm ai nhớ???
    [i]<span style=\'color:red\'>XIN TẶNG NHỮNG ĐÓA HOA ĐẸP NHẤT CHO ĐỜI</marquee>

  5. #25

    Join Date
    Dec 2003
    Location
    Trên mặt đất & dươí mặt trơì
    Posts
    84
    Cơn mưa nữa đêm xối xả tuôn trên mái tôn làm em giật mình tỉnh giấc, một giấc ngủ vừa mới bắt đầu. Kéo chăn lên một tí rồi nằm đó thôi, em biết giấc ngủ sẽ khó trở lại với mình. Đêm mênh mông quá, vậy mà cái khoảng mênh mông ấy lại đang bị những tiếng mưa rơi khuấy động. Em nhớ đến buổi sáng nay, bầu trời áp thấp nhiệt đới thật ảm đạm, cứ ầng ậng đầy nước và mưa thì chẳng ngừng rơi. Những cành phượng chiều qua như đốt cháy trời xanh, vậy mà sau cơn mưa đêm qua sắc phượng ấy cũng trở nên u buồn dưới màn mưa tí tách. Giờ đây, mưa vẫn tiếp tục rơi, nghĩ đến sáng mai sân trường lại trải đầy xác phượng chợt có chút gì mong trời sáng. Đêm sẽ dài bao nhiêu khi có người thức trắng, và dài bao nhiêu nữa khi lòng mong cho hết đêm? nhắm mắt lại và lắng nghe âm thanh mình yêu thích, tiếng trong trẻo của hạt mưa khi rơi trên mái tôn, tiếng ù ù của những hạt mưa đang chuyển tới. Có ai đếm tiếng mưa rơi không anh nhỉ? em sẽ thử đếm tiếng mưa để tìm cho mình một giấc ngủ muộn và bình yên trong nổi nhớ.
    [i]<span style=\'color:red\'>XIN TẶNG NHỮNG ĐÓA HOA ĐẸP NHẤT CHO ĐỜI</marquee>

  6. #26

    Post

    Trời mưa rôì anh ạ ,mưa là nưóc mắt ông trơì ,hôm trước mưa lớn nước ngập hết con đường nhà em nhìn mà em thấy oải ,em phải nghỉ hoc chỉ vì mưa ngập .Đứng từ sân thượng nhìn xuống moị chuyện cứ như mơí hôm qua năm ngoái cũng thơì gian naỳ trơì mua tầm tã hai anh em mắc cơn mưa đáng ghét đó .Em thì lạnh run vì cứ hắt xì maĩ nên anh phải nhương nguyên cái aó mưa cho em ,lúc ra tơí con đường Hùng Vương thì nước ngập lên tơí nưã bánh xe ,kẹt xe khói mit5 mù ,em đoì tự về dù sao cũng săp về tơí nhà ,nhưng anh ko cho ,anh ko cho em xuống nước thế là em ngồi trên xe anh thì đẩy xe ,đâỷ luôn cả em ,em thì ngồi hát ngêu ngao
    anh cũng hát hai anh em mình giống như từ viện tâm thần mơí ra .Tơí nhà em vào nhà và dặn dò anh đương về .Trơì môỉ lúc mưa một lớn và hình như em thâý đau lòng và lo lắng vì anh vẩn còn ở ngoài đó .Và khi cái điện thoại reng thì em mơí hết lo.Còn bây giờ thì trời ngập em tự lôị một mình,nhưng em vẩn lo lắng và trông chờ một ai đó cuả em bây giờ .Nhưng anh đã là một phần khac mà ko ai thay thế được,anh vẫn là anh và em thì vẫn là em gái mà anh thương nhất .
    CÓ MỘT LOÀI HOA MỘT LOÀI HOA
    VĨNH VIỄN VÌ TÔI MÀ CÓ MẶT

  7. #27

    Join Date
    Dec 2003
    Location
    Trên mặt đất & dươí mặt trơì
    Posts
    84
    Lâu lắm rồi mới trở lại đây, đọc lại những dòng ngày xưa mình đã viết. Lướt qua những log mình trò chuyện, không dưng lại thấy mắt mình cay. Những kĩ niệm ngày xưa chợt ùa về, vẹn nguyên như vừa mới hôm qua.
    Mới hôm qua đây chúng ta vừa làm quen qua những log trong web, trao đổi cũng có mà tranh luận cũng có. Mới hôm qua đây chúng ta còn trò chuyện với nhau, dẫu rằng chưa biết mặt, thế nhưng những câu chuyện tưởng như sẽ không bao giờ dứt nếu như em không phải ngủ để sớm mai đến lớp. Mới hôm qua đây mình lần đầu tiên gặp mặt, cảm giác hồi hộp khi đi đến chổ hẹn vẫn còn đây. Mới hôm qua mình vẫn còn nói về tương lai phía trước, một ngôi nhà ở một vùng quê vì em và anh cùng không thích sự ồn ào của đô thị... Ánh mắt, nụ cười ... tất cả, tất cả vẫn chỉ như vừa mới hôm qua vậy mà đã xa ... xa lắm. Em đã từng nghĩ con đường hai chúng ta cùng đi sẽ không bao giờ kết thúc, những gì giữa chúng ta mãi không bao giờ có tên là "quá khứ". Nhưng em đã sai rồi. Tất cả bây giờ đều phải xếp vào kí ức phải không anh? Tại sao lại thế? Tại sao tất cả những gì giữa chúng ta không mãi là hiện tại, tại sao có ngày chúng ta phải gọi tất cả những gì đã có là "quá khứ" hả anh?
    Em không quên những gì anh đã nói và đã từng ước mong điều đó thành sự thật. Thế nhưng thời gian em ở bên anh em biết rằng đó mãi sẽ là ước mong mà thôi, vì thế em quyết định rời xa anh. Có lẽ anh sẽ không buồn nhiều đâu phải không anh? Vì có bao giờ người ta tiếc những cái mà đối với người ta không hề quý giá. Và em đối với anh cũng vậy thôi, chưa bao giờ là một điều có giá trị. Đau lòng nhưng em vẫn phải chấp nhận sự thật, vì sự thật đó sẽ giúp em không ray rức về anh nhiều hơn. Mình chia tay anh nhé, đừng níu kéo sẽ làm bận lòng nhau. Hãy tìm cho mình một người mà anh thật sự yêu, đừng như chọn em - một điểm dừng chân chứ không phải tình yêu. Cầu chúc anh luôn là người được yêu và biết yêu.





















    [i]<span style=\'color:red\'>XIN TẶNG NHỮNG ĐÓA HOA ĐẸP NHẤT CHO ĐỜI</marquee>

  8. #28

    Join Date
    Apr 2004
    Location
    ...một nơi không xa lắm!
    Posts
    461
    Nói cho anh vì sao em bỗng ra đi
    Hãy nói cho anh những điều từ lâu em giấu
    Dẫu anh có lỗi lầm &#33;

    Ừ nhĩ&#33; lâu lắm rồi.
    Anh không đủ kiên nhẫn như lời hứa&#33;
    ...đã lạc lối...
    Và...
    Em đã ra đi&#33;
    Dấu yêu xưa giờ này còn đâu em hỡi
    Dẫu...có tha thứ lỗi lầm
    Ta vẫn không còn bên nhau
    TIÊN TRÁCH KỶ - HẬU TRÁCH NHÂN.

Page 3 of 3 FirstFirst 123

Similar Threads

  1. phân chia tài sản thừa kế
    By fanrock79 in forum Tư vấn pháp luật
    Replies: 6
    Last Post: 13-12-07, 07:58 PM
  2. Nỗi Buồn Được Chia Sẻ
    By AnhAnh in forum Khi người thân là nỗi đau của cả gia đình...
    Replies: 3
    Last Post: 28-08-05, 02:17 AM
  3. Chia cho Em!
    By cind in forum Câu lạc bộ "Bạn yêu thơ"
    Replies: 0
    Last Post: 23-05-04, 11:25 PM
  4. tình đầu là tình chia ly
    By chingchung198 in forum Chút tình gởi gió
    Replies: 1
    Last Post: 13-03-04, 12:59 AM

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •