Những điều bạn muốn biết về hoạt động giới tính nhưng ngại hỏi

Có phải giang mai và lậu là những bệnh hoa liễu nghiêm trọng nhất?

Từ khi được xác nhận tại Âu Châu (khoảng thế kỷ 15), bệnh giang mai được mô tả là kẻ "phá hoại vĩ đại", tàn phá một cách mù quáng người vô tội cũng như kẻ có tội, không cần phân biệt, làm đầy nghẹt các bệnh viện tâm thần, để lại những thi thể lở lói và đầu óc mê loạn. Khi bị tấn công, bất cứ ai cũng phải mắc bệnh. Một khi đã mắc bệnh, anh ta ngã quỵ theo sự tiến triển của bệnh. Không một điều gì có thể xa sự thật hơn.

Hiển nhiên giang mai và lậu là những bệnh truyền nhiễm nghiêm trọng. Tuy nhiên, khi được xem xét một cách khách quan, có một vài sự kiện đáng quan tâm về ảnh hưởng của chúng đối với con người.

Lấy bệnh giang mai làm ví dụ: Nó thường được trình bày như một điển hình thê thảm của một bệnh khủng khiếp. Các nhà đạo đức thường viện dẫn bệnh giang mai để minh họa cái giá của tội lỗi. Nếu vậy thì hiện nay tội lỗi có cái giá quá rẻ! Sự thật là nếu 100 người nhiễm bệnh giang mai trong cùng một ngày (giả định rằng không một ai được chạy chữa) thì 50 người không bao giờ phải chịu bất cứ một ảnh hưởng nào cả. Nói cách khác, một nửa những người nhiễm bệnh "khủng khiếp" này sẽ không bao giờ thấy một triệu chứng nào của bệnh, thậm chí không biết rằng mình mắc bệnh.

Khoảng 25 người khác có một vài triệu chứng nhỏ nhưng không bị suy nhược. Số còn lại có thể xuất hiện những triệu chứng nghiêm trọng, kể cả sự tàn phế và cái chết. Những con số thống kê này dựa trên sự. Nếu được điều trị ngay, cả 100 người sẽ hoàn toàn khỏi bệnh.

Bệnh lậu thậm chí còn có những lợi thế hơn. Khoảng 50% loài người miễn dịch với bệnh lậu một cách tự nhiên. Ngay cả khi tiếp xúc nhiều với nguồn bệnh, họ cũng vẫn không bị gì cả. Một nửa còn lại ở nam giới nếu có nhiễm bệnh thì kết cục cũng khá tốt đẹp. Chỉ 10% phải chịu những vấn đề nghiêm trọng. Sự tàn phế nghiêm trọng hoặc cái chết do bệnh lậu là điều gần như chưa hề được biết đến. Bệnh đáp ứng nhanh với những loại thuốc đơn giản và rẻ tiền.

Có thể nhiễm bệnh giang mai không qua sự giao hợp không, như ngồi chung bồn cầu chẳng hạn?

Nếu bạn có thói quen ngồi bồn cầu theo cách khiến cơ quan sinh dục bị ép chặt vào bồn cầu, bạn có nhiều nguy cơ mắc bệnh giang mai (dĩ nhiên là nếu người ngồi cùng bồn cầu đó trước bạn đã nhiễm bệnh này). Các bác sĩ và y tá thường xuyên tiếp xúc với người bệnh giang mai cũng có thể nhiễm bệnh nếu không cẩn thận trong việc xử lý các dụng cụ và kim tiêm từ bệnh nhân.

Bệnh giang mai bắt đầu như thế nào?

Ở một người đàn ông bình thường, nhọt giang mai xuất hiện trên dương vật. Ở một người đàn bà bình thường, nó xuất hiện trên các tiểu âm thần. Ở những người hay tò mò, nhọt có thể xuất hiện trên đầu ngón tay. Ngực phụ nữ cũng là một vị trí thường xuất hiện nhọt giang mai. Môi cũng "có phần" trong chuyện này. Ở những người đồng tính luyến ái, nhọt có thể được tìm thấy ở hậu môn.

Không cần thuốc men gì cả, những cái nhọt vẫn tự biến mất. Tuy vậy, bệnh nhân vẫn tiếp tục truyền bệnh cho những người mới.

Như vậy bệnh giang mai luôn luôn bắt đầu bằng một cái nhọt đâu đó trên cơ thể phải không?

Không phải luôn luôn như vậy. Một nửa số phụ nữ mắc bệnh giang mai đã nhiễm bệnh là từ những người đàn ông không bị một cái nhọt nào (1/3 bệnh nhân nam không có nhọt). Ở những người đàn ông này, các triệu chứng có thể không xuất hiện, hoặc có những triệu chứng thứ phát sau 2 hay 3 tháng nhiễm bệnh. Đó là các tổn thương giống như rôm sảy nhẹ, vết sưng trên các màng nhầy của miệng hoặc các cơ quan sinh dục hoặc những mụn nhỏ, dẹt chung quanh âm đạo hoặc hậu môn.

Trong một số trường hợp, bệnh nhân phải chịu một triệu chứng kép: Có cả chứng mụn nhọt nguyên phát lẫn chứng rôm sảy thứ phát.