,lại thế,lại ko biết phải bắt đấu như thế nào
Đơn giản thôi mà,sao mà mãi mình....
Thế này, ,tôi sinh năm 87(năm nay thi ĐH),heheh,có 1 ông anh hơn 2 tuổi
Cách đây gần 3 năm,ông anh yêu quý,hết lấy đồ ở nhà đi bản,láy tiền...thì đi ăn trộm,,,,kết quả là bị cái án 34 tháng,hừm...
Với 1 niềm tin ngớ ngẩn ,tôi,gia đình,ko ai nghĩ anh nghiện,mẹ cứ đi tìm anh mãi,tối,lại còn bị nghĩ xấu,chỉ mong anh nghĩ lại...ko,ông anh còn đẩy cả mẹ..
Tôi,1 con điên ,cứ cho rằng có lẽ anh ý đi cũng là lẽ tất nhiên,ko thể chịu đựng mãi cảnh nhà cửa như thế,bố say suốt ngày,mẹ cãi nhau ầm ĩ cả xóm,bát đũa,cốc chén,,...thôi rồi ..chính bản thân tôi hồi ấy,hầu như hôm nào cũng khóc lóc...cứ nghĩ mãi đến cách chết nào cho hay ho,hehehe
Rồi tôi đã vượt qua,còn anh thì ko,cả nhà ai cũng lo cho anh NHƯNG YÊU THƯƠNG LÀ KO ĐỦ,CHẲNG AI DÁM HÀNH ĐỘNG CẢ
Tôi lo sợ,muốn nói với anh thật nhiều nhưng ko đư can đảm(hình như bây giờ vẫn thế,..,mắc dù đã cố gắng,hừm)THậm chí suýt bị đánh,trời ạ
Mẹ day dứt,quyết định ko chạy cho anh trắng án,mẹ kiếp,lâu lắm ko chửi... ,đời thối nát...mk
Thư từ qua lại,1,2 lần lên thăm anh,thấy anh vẫn ổn,mừng mừng... Anh à,anh viết thư cũng hay thậy đấy,em đã nghĩ đến 1 tương lai thật tốt..
Trong suốt thời gian vắng anh,chẳng khi nào nhà mình quên anh cả,nhất là em,lúc nào cũng ủ dột...chán nản,em thấy mình giả tạo khi cười cười,nói nơi với bon bạn mới....đôi khi là nói dối..mk.thế đấy
Rồi em cũng thay đổi,ko phải em tìm đến rock để giải thoát,nhà mình vẫn chẳng thay đổi là mấy,em cần rẳn rỏi hơn để sống mà
Khi em kể cho anh thật nhiều về rock,1 tình yêu thật là hay.... B) Em mạnh mẽ hơn nhiều,cười nhiều hơn trước những nỗi buồn vớ vẩn,tạm quên những đâu buồn trước...
Rồi,chả hiểu thế nào,em đi làm,kiếm tiền,thế mới biết giá trị đồng tiền,mk,khốn nạnem đã viết cho anh 1 lá thư thật dài,để rồi lại phải xin lỗi vì viết linh tinh,vì các ông trong đấy..,,...
Tiếp theo là chìm đắm trong các tệ nạn,hahah,nghe có vẻ hoành tráng,thì rượu bia,thuốc lá,rồi lang thang....mk.em ko muốn nhớ B) :O ,học hành bi đát,nghỉ học triền miên,bạn be ..chán,đầy hoài nghi,mặc cảm
Bố phải vào viện vì rượu,tăng huyết áp....vẫn ko cai được rượu,mỗi khi có tiền là tan của nát nhà =p~
Lan man,vớ vẩn,chẳng ra đâu vào đâu cả,
ANh về gần 3 tháng,được mấy ngày tử tế Em đã ko nói gì,mà biết nói cái gì nữa khi anh đã đem cái xe đạp em định anh em minh đi chơi,cái phone mượn bạn để anh nghe nhạc cho đỡ buồn....lại còn sách vở,em quyên góp,hờ hờ
NHìn thấy anh hút....
À,lúc thực sự biết anh nghiện,ai cũng sốc lắm,và em cũng ....
Tuyệt vọng,em chưa bao giờ nói tất cả những điều trên với ai,,em đi tìm sự giúp đõ,để em ko nghĩ đến cái chết nữa
EM ko muốn huỷ hoại mình
NHưng lúc nào cũng phải lo lắng,đề phòng vì nếu lỡ anh lấy cái gì,lo anh bị người ta đánh..... :birthday:
Em đã nói với anh chuyện đi cai,đã đi theo anh,đã gào lên với mấy thằng bạn anh.... B) nhưng cũng chẳng ra đâu vào đâu cả..........
Mệt mỏi thật,em đã tìm hiểu và mua đơn cho anh đi cai,ép buộc cũng ko ích gì nhỉ,cứ thế này,em ko chịu được lâu nữa đâu
Mẹ muốn cho anh ăn tết này ở nhà..........đấy mội thứ ở nhà cũng lần lượt ra đi.. thực ra cũng chưa đến bước đường mà mk,ôi cuộc đời :nhieuchuyen:
Lâu lắm em mới chửi đời như thế,em biết đâu có ích gì,cả nước mắt cũng thế,cả buồn đau cũng thê,nhưng....ko khác được,chuyện tự nhiên mà :ngacnhien:
em vẫn cố gắng,nói chuyện vớ vẩn với anh dù anh chẳng nghe,viết thư dù biết anh chẳng đọc,hờ,mẹ cũng cứ nói,vì nghe theo lời khuyên...
NHưng cũng ức chế thật ,chẳng ai trong nhà xa lánh anh,em tin anh biết điều này
Ra tết ,em sẽ đưa cái bản đăng kí cai nghiện cho anh :wub:
Mặc kệ...........làm sao có thể để anh mãi như thế,nếu ko thì tôi sẽ ra sao nhỉ,mẹ ,gia đình...
ANH ạ,em biết anh cũng yêu quý em đấy chứ
Mấy hôm này anh ko ra khỏi nhà,nhìn anh đứng ở cửa trông mong... :O lúc nào cũng gạ em chơi tú ăn tiền,khà khà....Tết năm nào chị em,anh em mình cũng sát phát nhau thâu đêm,thậm chí bố mẹ cũng làm 1 chân,
|