chào nguoitrongcuoc,
có phải bạn là người mấy hôm trước đã nhắn tin cho mình ko? Xin lỗi nhé vì tới giờ mình mới trả lời bạn được, vì dạo này mình ko vào diễn đàn thường xuyên nữa.
chắc là bạn đang bị sốc lắm phải ko? Nếu khóc được thì hãy khóc thật nhiều đi bạn à. Ở nơi đất khách quê người, chắc là nỗi buồn và cô đon của bạn lại còn nhân đôi lên phải ko?
Nào, bạn đã khóc đủ chưa? Đã khóc cho hết nước mắt chưa? Nếu rồi thì hãy lau khô nước mắt đi, và đứng lên làm 1 điều gì đó. Có lẽ mình có kinh nghiệm hơn bạn 1 chút nên để mình chỉ cho bạn nhé. Bạn không được mềm ýêu nữa, hãy nhìn thẳng vào sự thật đau lòng này. Bạn hãy giúp bạn trai cai nghiện đi. Mình tin là bất kỳ người nghiện nào còn có suy nghĩ và tự chủ đều muốn dứt bỏ khỏi ma túy. Huống gì bạn trai của bạn lại là 1 người có học, gia đình đàng hoàng (mình tin là thế). Nếu anh ấy thực sự có quyết tâm, bạn hãy luôn ở bên cạnh nhé. còn nếu thực sự anh ấy không hề có ý muốn dứt bỏ, thì có lẽ bạn phải nhờ tới sự can thiệp khác thôi. Đừng nghĩ rằng bạn chỉ có 1 mình anh ấy ở nơi xa quê nên ko thể bỏ mặc, cũng đừng suy nghĩ nhiều tới gánh nặng gia đình đang đặt trên vai bạn. Nếu bạn tiếp tục im lặng, mình e là gánh nặng đó sẽ làm bạn sụp đổ mất. Đừng đổ tội cho bản thân trong chuyện này. Bạn chỉ là nạn nhân thôi mà. Hãy tỉnh táo để nhìn nhận xem bạn trai đã đối xử với bạn thế nào trong thời gian anh ấy nghiện. Nếu bíết nghĩ tới bạn , anh ấy sẽ phải có nghị lực mà cai nghiện, chứ ko thể bắt bạn đồng lõa che giấu việc này. Bạn à, bạn cũng thừa hiểu là làm sao mà che giấu mãi được chuyện hút MT, phải ko?
Ko biết mình có đúng ko nhưng mình có cảm giác bạn trai của bạn ích kỷ quá, không chịu nghĩ tới bạn chút nào hay sao ấy. Nhưng mình tin là bạn ấy cũng đang nỗ lực để cai nghiện(hy vọng là thế). Bạn bíêt ko, mình cũng đã khóc thật nhiều. Nhưng nghĩ lại mình thấy những giọt nước mắt ấy uổng phí quá! Ko phải là vì người yêu ko xứng đáng để mình khóc. Mà thực sự là nước mắt của mình chỉ làm anh ấy mủi lòng khi tỉnh táo thôi. Nên bây giờ mình cố gắng ko để rơi nước mắt nữa. Mình cũng giống như bạn, phải giúp anh che giấu chuyện này trước tất cả mọi người, nhất là với mẹ anh. nhưng mình ko muốn tình trạng này kéo dài. mình đã ra điều kiện với anh là chỉ có 1 cơ hội duy nhất này thôi. Nếu còn 1 lần anh tái nghiện, mình sẽ báo cho gia đình anh bíêt, và cũng sẽ xa rời anh mãi mãi. Vì thực sự mình ko chấp nhận được sự yếu đuối trước MT, khi mà trong tay anh đang có tất cả: sự nghiệp, gia đình và tình yêu.
Bạn à, đừng buồn và bi quan nữa nhé. Hãy cố thuyết phục anh ấy cai nghiện đi. Ko bíêt bạn thế nào chứ mình thấy khi con gái nói chuyện thủ thỉ nhẹ nhàng thì người yêu dễ nghe lời lắm. Bạn biết ko, từ ngày anh ấy cai nghiện, dù cho có chuyện gì bực mình hay khó chịu đến đâu, mình vẫn mỉm cười và dịu dàng với anh. Mình muốn anh ấy tin rằng dù anh có là 1 người nghiện thì mình vẫn yêu anh. Chỉ cần anh bỏ được Mt mà thôi. Mình luôn nói với anh ấy rằng: em tin anh sẽ bỏ được Mt. Mình biết là niềm tin này cũng mơ hồ lắm,và đôi khi thấy thật ngốc ngếch. Nhưng trước mặt anh, mình luôn tỏ ra tự tin và vui vẻ. Như thế anh sẽ có thêm nghị lực, phải ko bạn?
|