Results 1 to 3 of 3

Thread: TTO-giao lưu trực tuyến

  1. #1

    Join Date
    Apr 2004
    Location
    ...một nơi không xa lắm!
    Posts
    461
    TTO - Có người đã hỏi tôi: "Điều gì bạn sẽ làm đầu tiên khi gặp người nhiễm HIV/AIDS?". Không do dự, tôi trả lời: tôi sẽ nắm tay họ và siết tay họ thật chặt...
    Bởi, trước hết, họ là người bệnh, họ cần sự cảm thông; kế đến, họ là người bình thường, họ cần tình thương yêu...


    Đó là một phần thông điệp buổi giao lưu trực tuyến sáng nay (30-11-2006), bắt đầu từ 9g đến 11g, do báo Tuổi Trẻ Online tổ chức muốn đem đến. Hãy cùng lắng nghe nghị lực của một người có HIV trở về từ cõi chết, quyết tâm dùng những ngày tháng còn lại của cuộc đời để giúp đỡ những người nhiễm AIDS khác - đó là anh Quách Hồng Sơn, hiện đang ở Trung tâm chăm sóc bệnh nhân AIDS giai đoạn cuối Mai Hòa (TP.HCM).

    Để hiểu rõ hơn câu nói "AIDS, chỉ chết vì thiếu hiểu biết", các bạn sẽ được bác sĩ Lê Trường Giang, Giám đốc Ủy ban Phòng chống AIDS tư vấn những kiến thức về HIV/AIDS. Bên cạnh đó, hãy cùng chúng tôi chia sẻ những câu chuyện cảm động trong quá trình tham vấn, tư vấn cũng như chăm sóc những bệnh nhân HIV/AIDS của bạn Trần Song Khoa, điều phối mạng Dự án GIPA (Tăng cường sự tham gia của những người sống chung và bị ảnh hưởng bởi HIV/AIDS) TP.HCM, Leader-Niềm tin's Group kiêm Webmaster http://heroin-aids.com ; http://hoisinh.vnn.vnchị Mạc Thị Thùy Linh phòng khám An Hòa - những người đã, đang góp phần xoa dịu những nỗi đau thể xác cũng như tinh thần của những người có HIV...

    110.000 người nhiễm HIV tại VN hiện nay, trong đó hơn 18.000 người đã chuyển sang giai đoạn AIDS, khoảng 10.000 người đã tử vong, những con số không nhỏ... Nhưng đó không chỉ là những con số, bởi chúng đi liền với bao hệ lụy xã hội.

    Người ta thường nói khoảnh khắc phát hiện mình nhiễm HIV, mình mắc bệnh AIDS là khoảnh khắc rơi xuống vực thẳm. Nhưng nếu bạn tiếp xúc với những người đang chiến đấu với căn bệnh AIDS trong bản thân mình và ngăn chặn hiểm họa AIDS bạn sẽ nhận ra rằng họ là những người đang leo núi. Con đường của họ leo lên đầy chông gai, đầy đá nhọn, đầy hẻm hóc. Và quá trình leo ngược dốc nhọc nhằn ấy, họ sẽ cần biết bao những bàn tay chia sẻ...

    Đã có nhiều người chìa tay ra, và họ vẫn đang chờ đợi nhiều bàn tay nữa, có thể là của tôi, của bạn.
    Cũng có thể bạn đang còn e ngại, nhưng có những người đang sẵn sàng chia sẻ với bạn để xoá đi nỗi e ngại ấy...
    TIÊN TRÁCH KỶ - HẬU TRÁCH NHÂN.

  2. #2

    Join Date
    Apr 2004
    Location
    ...một nơi không xa lắm!
    Posts
    461
    Dưới đây là những dòng nhật ký trên blog của Nguyên Ánh, một cô gái trẻ đang làm việc ở Lực lượng Thanh niên xung phong TP.HCM, trong lần Ánh đến thăm người bạn nhiễm AIDS:

    "Chẳng biết động viên Vân thế nào, chỉ còn cách kể chuyện cho em nghe, chuyện công việc, chuyện bạn bè. Cũng may là em không mất đi niềm tin được sống. Em nói: "Em còn sống ngày nào sẽ làm bằng hết sức mình những ước mơ, những dự định dang dở...". Mình khâm phục nghị lực của em, trong những ngày tháng này mà em còn nghĩ đến việc tham gia vào những tổ chức tình nguyện dành cho người bệnh AIDS để tuyên truyền, giúp đỡ nhiều người khác. Em chỉ lo mình yếu sức sẽ không được nhận vào những tổ chức ấy...

    Em còn kể về những ngày ở bệnh viện, thấy ánh mắt tò mò và sợ hãi của những người dân quê dành cho những bệnh nhân AIDS, em thấy thật buồn và tuyệt vọng: "Người ta dường như không coi tụi em là người, họ không dám bước vào phòng của tụi em, họ chỉ đứng chỉ trỏ rồi nói với nhau trong đó toàn con Sida, đừng đến gần coi chừng bị lây, em buồn muốn về nhà lắm chị ơi...".

    Còn cô bé tuổi ô mai mô Bích Ngọc chia sẻ những suy nghĩ khá "người lớn" trên blog của mình:

    "Sự thật xã hội vẫn chưa thể xóa bỏ được những định kiến về người nhiễm HIV. Họ vẫn sống trong sợ hãi và đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần. Có người đã bỏ đi thật xa, đã kết thúc cuộc đời mình, đã đi theo những con đường mà mãi mãi họ sẽ không bao giờ trở lại…Thông điệp từ “Thay lời muốn nói” đơn giản: “Hãy thương người, hãy cho họ đường trở về dù đôi khi đã muộn màng”. Những ai đang sống hạnh phúc từng ngày, hãy sống và trân trọng nó. Bởi có những con người đang cần "Một ngày hạnh phúc".

    Khát vọng sống, khát vọng hòa nhập luôn có trong những người ít nhiều bị XH kỳ thị ấy. Chiều nay, khi người viết đến gặp nhóm Tình bạn, đang tập dợt trong đêm ca nhạc Để gió cuốn đi (tường thuật trực tiếp HTV9 vào tối 29-11), càng mới thấy nghị lực của họ thật mạnh mẽ! Nhóm Tình bạn, gồm 50 anh chị có HIV/AIDS, làm công việc tham vấn, chăm sóc người HIV/AIDS tại nhà, ra đời chỉ hơn 3 năm nay, nhưng việc họ làm được thì không thể tính bằng con số ngày tháng, khi mà từ nhóm bạn ấy, bao mảnh đời đã được kéo ra khỏi bóng tối để bước vào đời một cách tự tin.

    Anh Kim T, 14 năm đã chung sống với HIV/AIDS vẫn mạnh khỏe và lạc quan: "Cuộc sống vẫn còn rất nhiều hạnh phúc. Cái chính là tinh thần có lạc quan, thì cơ thể sẽ khỏe mạnh". Anh cũng cho biết thêm "gia đình luôn là chỗ dựa cho tôi vì các chị tôi luôn đối xử với tôi như một người bình thường".

    Và với trưởng nhóm Tình bạn cũng vậy, Đức S., trông anh to lớn, khỏe mạnh, khó ai có thể tin trước đây anh đã từng "nổi tiếng" với chiến tích hơn 50 lần đi cai nghiện ma túy không thành và chung sống với HIV/AIDS đã 8 năm. Khi tôi hỏi tuổi đời của anh, anh luôn cười bảo "muốn nghĩ S. bao nhiêu tuổi cũng được". Mà quả thật, với anh, tuổi tác dường như không còn quan trọng, bởi anh, và các bạn của anh đã chọn: "Hãy sống tốt ngày hôm nay"!
    TIÊN TRÁCH KỶ - HẬU TRÁCH NHÂN.

  3. #3
    <div class='quotetop'>Tr&#237;ch dẫn(cind &#064; Nov 28 2006, 10&#58;51 PM) [snapback]34640[/snapback]</div>
    Dưới đây là những dòng nhật ký trên blog của Nguyên Ánh, một cô gái trẻ đang làm việc ở Lực lượng Thanh niên xung phong TP.HCM, trong lần Ánh đến thăm người bạn nhiễm AIDS:

    "Chẳng biết động viên Vân thế nào, chỉ còn cách kể chuyện cho em nghe, chuyện công việc, chuyện bạn bè. Cũng may là em không mất đi niềm tin được sống. Em nói: "Em còn sống ngày nào sẽ làm bằng hết sức mình những ước mơ, những dự định dang dở...". Mình khâm phục nghị lực của em, trong những ngày tháng này mà em còn nghĩ đến việc tham gia vào những tổ chức tình nguyện dành cho người bệnh AIDS để tuyên truyền, giúp đỡ nhiều người khác. Em chỉ lo mình yếu sức sẽ không được nhận vào những tổ chức ấy...

    Em còn kể về những ngày ở bệnh viện, thấy ánh mắt tò mò và sợ hãi của những người dân quê dành cho những bệnh nhân AIDS, em thấy thật buồn và tuyệt vọng: "Người ta dường như không coi tụi em là người, họ không dám bước vào phòng của tụi em, họ chỉ đứng chỉ trỏ rồi nói với nhau trong đó toàn con Sida, đừng đến gần coi chừng bị lây, em buồn muốn về nhà lắm chị ơi...".

    [[/b]
    Wow, không ngờ anh Cind lăng xê bạn thân của KTD trên 4R nha. Hehe, chắc phải nói N.A đội ơn anh Cind wá&#33;
    Sẽ tái sinh Em trong mùa trăng khác...

Similar Threads

  1. Cảm nghĩ của bạn về buổi giao lưu
    By SuperAdmin in forum Đường dây nóng
    Replies: 15
    Last Post: 08-04-05, 12:26 PM
  2. Giao lưu ...........
    By hyvong_lybiet in forum Câu lạc bộ "Bạn yêu thơ"
    Replies: 30
    Last Post: 25-03-04, 08:42 AM

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •