Dưới đây là những dòng nhật ký trên blog của Nguyên Ánh, một cô gái trẻ đang làm việc ở Lực lượng Thanh niên xung phong TP.HCM, trong lần Ánh đến thăm người bạn nhiễm AIDS:
"Chẳng biết động viên Vân thế nào, chỉ còn cách kể chuyện cho em nghe, chuyện công việc, chuyện bạn bè. Cũng may là em không mất đi niềm tin được sống. Em nói: "Em còn sống ngày nào sẽ làm bằng hết sức mình những ước mơ, những dự định dang dở...". Mình khâm phục nghị lực của em, trong những ngày tháng này mà em còn nghĩ đến việc tham gia vào những tổ chức tình nguyện dành cho người bệnh AIDS để tuyên truyền, giúp đỡ nhiều người khác. Em chỉ lo mình yếu sức sẽ không được nhận vào những tổ chức ấy...
Em còn kể về những ngày ở bệnh viện, thấy ánh mắt tò mò và sợ hãi của những người dân quê dành cho những bệnh nhân AIDS, em thấy thật buồn và tuyệt vọng: "Người ta dường như không coi tụi em là người, họ không dám bước vào phòng của tụi em, họ chỉ đứng chỉ trỏ rồi nói với nhau trong đó toàn con Sida, đừng đến gần coi chừng bị lây, em buồn muốn về nhà lắm chị ơi...".
Còn cô bé tuổi ô mai mô Bích Ngọc chia sẻ những suy nghĩ khá "người lớn" trên blog của mình:
"Sự thật xã hội vẫn chưa thể xóa bỏ được những định kiến về người nhiễm HIV. Họ vẫn sống trong sợ hãi và đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần. Có người đã bỏ đi thật xa, đã kết thúc cuộc đời mình, đã đi theo những con đường mà mãi mãi họ sẽ không bao giờ trở lại…Thông điệp từ “Thay lời muốn nói” đơn giản: “Hãy thương người, hãy cho họ đường trở về dù đôi khi đã muộn màng”. Những ai đang sống hạnh phúc từng ngày, hãy sống và trân trọng nó. Bởi có những con người đang cần "Một ngày hạnh phúc".
Khát vọng sống, khát vọng hòa nhập luôn có trong những người ít nhiều bị XH kỳ thị ấy. Chiều nay, khi người viết đến gặp nhóm Tình bạn, đang tập dợt trong đêm ca nhạc Để gió cuốn đi (tường thuật trực tiếp HTV9 vào tối 29-11), càng mới thấy nghị lực của họ thật mạnh mẽ! Nhóm Tình bạn, gồm 50 anh chị có HIV/AIDS, làm công việc tham vấn, chăm sóc người HIV/AIDS tại nhà, ra đời chỉ hơn 3 năm nay, nhưng việc họ làm được thì không thể tính bằng con số ngày tháng, khi mà từ nhóm bạn ấy, bao mảnh đời đã được kéo ra khỏi bóng tối để bước vào đời một cách tự tin.
Anh Kim T, 14 năm đã chung sống với HIV/AIDS vẫn mạnh khỏe và lạc quan: "Cuộc sống vẫn còn rất nhiều hạnh phúc. Cái chính là tinh thần có lạc quan, thì cơ thể sẽ khỏe mạnh". Anh cũng cho biết thêm "gia đình luôn là chỗ dựa cho tôi vì các chị tôi luôn đối xử với tôi như một người bình thường".
Và với trưởng nhóm Tình bạn cũng vậy, Đức S., trông anh to lớn, khỏe mạnh, khó ai có thể tin trước đây anh đã từng "nổi tiếng" với chiến tích hơn 50 lần đi cai nghiện ma túy không thành và chung sống với HIV/AIDS đã 8 năm. Khi tôi hỏi tuổi đời của anh, anh luôn cười bảo "muốn nghĩ S. bao nhiêu tuổi cũng được". Mà quả thật, với anh, tuổi tác dường như không còn quan trọng, bởi anh, và các bạn của anh đã chọn: "Hãy sống tốt ngày hôm nay"!
|