Một đứa con được thương iu chìu chuộng hơn người như tôi, 1 tiểu thư ngoan ngoãn trong mắt mọi người, kể cả chính bản thân tôi còn ko tin mình như thế này thì có ai tin được sự thật này. 1 sự thật phũ phàng. DÙ thế nào đi nữa đó vẫn là sự thật ko thể chối bỏ. Vì tin người, tin bạn tôi mắc căn bệnh này. Tôi đã sống 1 cuộc sống tốt đẹp, đầy đủ hơn rất nhiều người. Ông trời cũng ko đến nỗi bất công quá với 1 ai. Duy, chỉ có 1 điều làm tôi bận tâm mãi. Đó là làm sao để gia đình tôi chấp nhận được sự thật này???:confused::mad: |
08-09-08, 08:47 PM
#2
hối tiếc muộn màng...
mình ko biết gia đình sẽ đối mặt với chuyện của mình thế nào nữa? Mình ko dính vào ma túy để mắc căn bệnh này mà do cô bạn thân nhiễm bệnh có 1 chút tiếp xúc đến máu. hix. Mình ko ngờ sự việc đáng tiếc thế này. Bạn hỏi tại sao mình lạc wan ư? Vì wa chuyện này mình biết nghĩ tới gia đình, bạn bè và sự thương iu, lo lắng của họ mà ngày xưa mình thường bỏ ngoài tai, đi làm những điều nông nổi đến khi hối hận thì đã quá muộn rồi...mình vẫn muốn nhưng năm tháng cuối cùng có ý nghĩa hơn... |
12-09-08, 08:13 PM
#3
- Join Date
- May 2008
- Posts
- 383
Mình thấy trong chuyện này bạn chẳng có lỗi gì cả, đó ko phải lỗi của bạn. Ai mà chả shock khi nghe tin sét đánh ấy, nhưng mình tin gia đình bạn sẽ hiểu và vẫn yêu thương bạn như ngày nào thôi. Còn cách bạn sẽ nói với họ như thế nào_bạn chỉ cần nói cho họ nghe sự thật thôi bạn à. |
Nếu bạn thật sự không thể thay đổi để hòa hợp với thế giới, vậy thì hãy bắt thế giới thay đổi để hòa hợp với bạn
15-09-08, 11:25 PM
#4
mở miệng như thế nào đây bạn? mình ko dám nghĩ tới ngày đó! mình năm ney mới học lớp 11 hà. MÌnh nói ra sợ ko ai tin nữa...hix. phải làm zì đây??? |
16-09-08, 11:37 PM
#5
- Join Date
- Jun 2008
- Posts
- 191
bạn nên nói thật với gia đình của bạn biết nguyên nhân và bạn hãy dắt gia đình tới những trung tâm tư vấn cộng đồng để ba mẹ bạn biết thêm về H nó ko đáng sợ lắm đâu nếu như mình sống lạnh manh thì mình có thể sống chung với H rất lâu và ko lây lan cho người khác , còn chuyện bố mẹ bạn bị shock nhưng rồi sẽ qua thôi dần dần họ sẽ quên và trở lại bình thường thôi , còn hơn là bạn cứ giấu mãi trong lòng liệu bạn dấu được bao lâu rồi củng sẽ tới lúc họ sẽ biết thôi vậy sao ngay bây giờ bạn ko nói ra đễ mọi người thân cùng nhau giúp đỡ và chia sẽ cùng bạn càng giấu càng lo sợ sẽ làm cho căn bệnh càng ngày càng nặng thêm bây giờ càng ngày xã hội càng có nhiều người đã hiểu biết về h và ko còn nhiếu người kỳ thị những người có H như lúc trước nữa đâu . |
GIANG HỒ HỄM ÁC KO NÊN TIN AI NGOÀI BẢN THÂN MÌNH :112:
17-09-08, 03:44 PM
#6
- Join Date
- Sep 2008
- Posts
- 2
17-09-08, 08:45 PM
#7
- Join Date
- May 2008
- Posts
- 383
saphirre, bạn đã xét nghiệm chắc chắn chưa hay chỉ là phán đoán vậy thôi. Bạn nhỏ hơn mình 1 tuổi, mình đang học lớp 12 tại Sài Gòn, nếu giúp được gì bạn thì liên lạc với mình qua Y!M hiiamthanhthuy nha |
Nếu bạn thật sự không thể thay đổi để hòa hợp với thế giới, vậy thì hãy bắt thế giới thay đổi để hòa hợp với bạn
21-09-08, 06:42 PM
#8
21-09-08, 06:45 PM
#9
ko thể mở miệng đâu các bạn ơi. Nhà mình ko thiếu thứ ji` chỉ thiếu tình cảm. Cha mẹ cho mình rất nhìu tiền nhưng bù lại cha mẹ mình đã chia tay và kết hôn với người khác. MÌnh hiện đang sống với mẹ và 3 dượng |
22-09-08, 12:59 AM
#10
- Join Date
- May 2008
- Location
- Hà nội city
- Posts
- 229
Nếu bạn thật sự chưa sẵn sàng nói ra điều đó thì cũng không nên ép mình quá bạn ạ. Mình nghĩ bạn có một vài li do đặc biệt nữa, thôi thì khi nào tư tưởng thoải mái hơn thì nói nhé . Quan trọng nhất là tâm trạng của bạn , bạn nên nói chuyện với nguoi_vo_hinh , nick: huuphucmk ( chưa xin phép đã cho, sorry anh ) , anh ý sẽ giúp bạn được nhiều đấy ... |