Chào các bạn! |
24-05-09, 10:05 AM
#2
- Join Date
- Apr 2009
- Posts
- 96
mình cũng hết biết chia sẽ với bạn thế nào luôn! đạo lý thì chắc chắn bạn thấu hiểu hơn cả mình ! Minh cũng như bạn, chả biết nói thế nào cho đủ cho hết những gì mà chúng ta nghĩ, nhiều đêm nằm thao thức, nhớ cha, nhớ mẹ, nhớ người yêu...nhớ những lúc cùng lũ bạn cấp 3 và đại học đi chơi, đi đá bóng... nước mắt cứ rơi, ôi sao ước được trở về những ngày xa xưa ấy, ước sao minh không biết ma tuý là gì, thì giờ đây... mình đã có những đứa con thơ, nhà cao cửa rộng, có được niềm vui và hạnh phúc, thấy được nụ cười của cha, của mẹ, hjx ôi mơ ước lớn nhất của đời tôi ! |
24-05-09, 11:43 AM
#3
- Join Date
- Mar 2009
- Posts
- 119
sao lúc lên cơn thèm thuốc, mọi người lại ko nghĩ dc như vậy nhỉ, chẳng lẽ lúc đó bạn ko thể kiềm chế mình một chút, nán lại suy nghĩ rồi mới thấy sợ và ko dám chơi lại sao. |
...và rồi ta hứa sẽ quay trở lại vào một ngày mai như hai người bạn. Một ngày đã quên tất cả lại nhớ về nhau...
24-05-09, 04:23 PM
#4
- Join Date
- Apr 2009
- Posts
- 78
Tìm ẩn ...
25-05-09, 12:05 AM
#5
- Join Date
- May 2009
- Posts
- 5
Bạn là con gái phải không!? Tôi hy vọng rằng bạn tham gia diễn đàn không phải vì bạn đã từng chơi MT. Lời bạn nói tôi rất cám ơn nhưng không đúng với những "thằng nghiện". Nếu tôi biết sợ, biết giật mình mà đánh rơi nó xuống vũng nước thì tôi đã ko có cảm giác thèm thuồng, đau đớn, vật vã để phải đi tìm nó bằng mọi giá! Cảm ơn bạn! Tôi post lên đây để những ai đã thoát ra được rồi thì nhìn lại mà thấy tự hào về mình. Còn những ai chưa bao giờ biết đến MT thì chắc sẽ ít người biết đến diễn đàn này lắm. Nếu có biết thì đây cũng là một bài học cảnh tỉnh mà nhìn nhận... |
25-05-09, 12:47 AM
#6
- Join Date
- Mar 2009
- Posts
- 119
đúng rồi, điều lớn nhất tôi nhận được khi tham gia diễn đàn này chính là "biết sợ". Trước đây tôi chẳng sợ gì cả, tôi chỉ cần làm điều tôi thích, nhưng ít nhất bây giờ tôi đã lớn khôn hơn trước, tôi ko phải trung tâm của vũ trụ, và có những điều tôi ko thể làm dc. Nếu tôi là bạn, tôi cũng sẽ bị nó đánh bại. Tôi nói ra điều này để bạn hay ai đó như bạn biết rằng: ko cai được chẳng có gì là đáng xấu hổ, ko cai được là chuyện bình thường, cai được mới là chuyện lạ. Nhiều bạn vì tái nghiện nên ko còn tham gia diễn đàn làm cho mọi người đều buồn. Ai cũng biết là khó lắm, nhưng tất cả chúng ta ở đây là để hi vọng, là để cứu chữa vần đề. Tôi tin rằng bạn ở đây vì trong lòng bạn còn có chút niềm tin vào chính bạn. Bắt đầu lại thôi. |
...và rồi ta hứa sẽ quay trở lại vào một ngày mai như hai người bạn. Một ngày đã quên tất cả lại nhớ về nhau...
25-05-09, 10:34 AM
#7
- Join Date
- Apr 2009
- Posts
- 78
Tìm ẩn ...
25-05-09, 07:00 PM
#8
- Join Date
- Apr 2009
- Posts
- 78
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=m9m2opOgEb |
Tìm ẩn ...
25-05-09, 07:42 PM
#9
- Join Date
- May 2009
- Posts
- 5
Ma tuý có lao vào mình đâu? Nó không cám dỗ mình mà là tự nhiên mình lao vào để rồi đấu vật với nó đấy chứ! Tôi nói tự hào là vì có đến >50% nghiện tới nghiện lui ko từ bỏ được. Bạn phải thấy tự hào vì bạn vượt qua được nó. Tự = Chính bản thân mình. Hào = hân hoan, vui mừng, sung sướng.. Tự hào là vui mừng, sung sướng với bản thân mình thôi. Đâu có khoe khoang gì với ai!? |