Ma tuý là 1 ma lực khiến con người ta rất khó từ bỏ nó, nhưng trong thực tế xã hội có rất nhiều người đã dùng nghị lực bản thân đoạn tuyệt hẳn được với nó ,vậy MT không phải là thứ mà con người ta không thể từ bỏ được (bản thân mình cũng có 1 thời gian từ bỏ MT được dài nhất là 9 năm -trong DD Niềm tin thì Admin Song Khoa cũng là 1 tấm gương sáng về CNMT thành công ...) .Mình lập topic này mong tất cả mọi người post về những tấm gương đã cai nghiện MT thành công để chúng ta cùng học hỏi và phấn đấu đoạn tuyệt với MT vĩnh viễn !

1-ĐOẠN TUYỆT MA TÚY, TRỞ THÀNH ÔNG CHỦ TRANG TRẠI :

Năm 2005, trở về từ bãi vàng Phước Sơn, anh và những người bạn nghiện ma túy đã khiến xã Đại Quang, huyện Đại Lộc tỉnh Quảng Nam, vốn bình yên bên luỹ tre làng trở thành “xã nóng”. Với quyết tâm cao, anh đã tự cai thành công, lấy lại được niềm tin từ gia đình, bạn bè và cộng đồng; là gương điển hình cho những người nghiện ma túy trong xã và các nơi khác có ý muốn làm lại cuộc đời.

Sau đoạn đường dài từ Tam Kỳ về xã Đại Quang, huyện Đại Lộc, chúng tôi đã đứng trước trang trại của anh Nguyễn Văn Cường, 33 tuổi, ở thôn Mỹ An. Trông người thanh niên chân chất, chín chắn này không ai nghĩ rằng anh đã từng một thời là bạn của “cái chết trắng”. Con đường đến với ma túy của anh cũng là con đường của hầu hết người nghiện ma túy tại tỉnh Quảng Nam, đó là sống ở những vùng quê nghèo, không nghề nghiệp và lên bãi vàng Phước Sơn mong có cơ hội đổi đời.

Công việc đem lại cho họ một nguồn thu nhập khá, nhưng cũng lần lượt đội nón ra đi sau những lần chơi ma túy; với Cường, mỗi ngày anh tiêu hết hai triệu đồng và thường xuyên như vậy. Cường nói, ở nơi rừng thiêng nước độc, để lấy tinh thần khi đào hầm ở những độ sâu vài chục mét, hoặc những lúc rảnh rỗi, không có thú vui nào khác, anh và các bạn đã dùng ma túy và nghiện lúc nào không hay.

Rời nhà năm 2003, trở về năm 2005, có tên trong danh sách quản lý người nghiện ma túy của Công an; Cường đã được sự vận động của chính quyền, các ban ngành, mặt trận đoàn thể tại địa phương, sự khích lệ của gia đình, bạn bè và xóm làng; bản thân anh cũng nhận thấy những tác hại của ma túy; đến tháng 6/2005 anh bắt đầu tự cai tại gia đình, với quyết tâm làm lại từ đầu. Anh kể, quá trình cai không dễ chịu chút nào, tuần đầu tiên anh vẫn còn cảm giác thèm thuốc, phải uống thuốc ngủ để quên đi; tuần thứ hai cơ thể mỏi mệt, nhức trong xương, mọi người trong nhà thay nhau xoa bóp, massage và chuyền nước, đến tuần thứ ba thì khỏi dần, anh chơi thể dục thể thao nhiều và duy trì để rèn luyện cơ thể, bên cạnh đó anh cũng có chế độ dinh dưỡng hợp lý.

Sau giai đoạn cắt cơn, anh chuyển qua lao động. Điều thuận lợi là lúc đó gia đình anh có 25 ha đất rừng, do Hội Nông dân huyện giao cho, cách nhà 15 km. Vào thời gian đó, nếu gia đình anh không tiến hành trồng rừng thì Hội sẽ thu. Thế là anh đã mua keo lai về trồng, hiện nay đã phủ xanh diện tích.

Đầu năm 2007, trong một lần xét nghiệm để cho máu cứu người hàng xóm, kết quả âm tính đã giúp tăng thêm động lực và niềm tin cho anh trong cuộc sống. Với số vốn 20 triệu tích luỹ được khi làm vàng, anh quyết định mở rộng sản xuất, vươn lên làm giàu.
Bài toán kinh tế của anh là lập trang trại nuôi heo, gà và cá kết hợp với trồng rừng. Trang trại của anh hiện tại rộng 03 ha, trước đây là đất hoang, có rất nhiều mồ mả. Từ đầu năm 2008, anh đã thuê lại và tiến hành khai phá, san bằng và làm ba ao cá và thả nuôi các loại cá mè, cá lóc,..và nuôi heo, hoàn thiện hệ thống đường dẫn nước, với sự trợ giúp kỹ thuật của Hội khuyến nông huyện về vấn đề chọn giống và quy trình nuôi. Tận dụng khu vườn rộng rãi, anh luôn phiên nuôi gà, vịt mỗi đợt 400 con. UBND xã Đại Quang đã giúp anh hoàn thiện các thủ tục để lập hồ sơ đề nghị huyện Đại Lộc công nhận trang trại để tranh thủ các nguồn vốn vay phát triển sản xuất, chăn nuôi. Nhờ đó, trang trại của anh càng ngày được mở rộng và được đầu tư tốt hơn, mỗi năm mang lại cho anh một khoảng thu nhập trên hàng trăm triệu đồng. Nhìn lại cơ ngơi của mình, Cường cứ ngỡ như mơ. Có thể nói, bài toán kinh tế mà anh Cường vạch ra là hướng đi đúng đắn trên vùng đất nghèo và hiếm người mạnh dạn đầu tư như anh.

Trao đổi với chúng tôi, ông Hồ Thanh Phương- chủ tịch xã Đại Quang cho biết “ Năm 2005, xã có 16 người nghiện ma túy từ các bãi vàng trở về, khiến cho dư luận quần chúng xôn xao, nhân dân bất an. Chúng tôi đã huy động toàn bộ hệ thống chính trị, chính quyền, mặt trận, đoàn thể vào cuộc. Song song với làm công tác tư tưởng, tuyên truyền, vận động đối tượng cai nghiện, xã đã kết hợp với Công an tỉnh triệt phá các nguồn cung cấp ma túy; đến nay, xã Đại Quang đã có nhiều chuyển biến tích cực, không phát sinh người nghiện mới và tất cả người nghiện đều đã và đang cai tại gia đình, tiến bộ và có cuộc sống ổn định tại địa phương. Với những người chưa có việc làm, địa phương sẽ hỗ trợ giới thiệu vào các nhà máy đang đóng tại địa bàn. Toàn xã quyết tâm xây dựng xã không có tệ nạn ma túy”.

Câu chuyện về Cường không chỉ dừng lại ở quyết tâm cai nghiện mà còn gắn với người rất quan trọng trong cuộc đời của anh. Đó là người đã luôn bên cạnh và động viên anh trong suốt quá trình cai nghiện, ngoài người thân trong gia đình. Chị trước đây là tiếp viên trong nhà hàng. Hoàn cảnh éo le, lầm lỡ đã kéo hai người đến với nhau và đi chung con đường, làm lại cuộc đời. Họ cưới nhau đầu năm 2006 - sau khi anh cai thành công và hiện có một cậu con trai. Căn nhà nhỏ ở trang trại luôn ngập tràn hạnh phúc. Mọi người bảo rằng đó là câu chuyện tình yêu kết thúc có hậu.

Khi hỏi về bí quyết để cai nghiện thành công, Cường nheo mắt “Chỉ có quyết tâm của chính người đó thôi. Tôi biết có nhiều người cai 2- 3 lần nhưng không hiệu quả. Còn tôi, tôi không thể nghiện ma túy mãi và nghèo mãi được”. Nét phong trần, từng trải nhiều so với tuổi vẫn còn vương trên gương mặt và nụ cười chân quê ấy đã đem lại niềm tin cho nhiều người vào anh. Thực tế anh đã làm được điều nhiều người trông đợi và còn hơn thế nữa. Bởi chính quyền, đoàn thể địa phương và tất cả mọi người đã không quay lưng lại khi anh cần họ và sự quyết tâm của anh - của một người thức tỉnh kịp thời trước bình minh.

-Tác giả : Như Trang