Page 1 of 3 123 LastLast
Results 1 to 10 of 27

Thread: relax cuối tuần cho xả stress tý niemtin ơi

  1. #1

    relax cuối tuần cho xả stress tý niemtin ơi

    Sống ở đời cứ đc voi thì lại đòi tiên.. miên man mãi chã bao giờ đủ... tròn giấc ngủ hay tủ đầy tiền? vợ ngoan hiền hay fải đẹp như tiên? một mái hiên nhà hay fải là villa? ấm tình mẹ cha hay chỉ thích tình tay ba? vinataba hay fải là xì gà trộn lẫn tài mà? thứ 7 la kà hay fải vào nhà đại gia?
    Đau đầu vì điện, điên đầu vì đô, ngây ngô vì vàng, ngỡ ngàng vì đất, ngất vì tỷ giá, ngã vì lãi suất, uất vì giá xăng, băng hà vì chứng khoán, choáng váng vì lương chả thấy tăng
    ...Sự sống được nảy sinh từ trong cái chết, hạnh phúc được hiện hình từ những hy sinh gian khổ. Ở đời này không có con đường cùng chỉ có những ranh giới- điều cốt yếu là có đủ sức mạnh để bước qua những ranh giới ấy...

  2. #2
    đây là thư tình của 1 ông cụ gửi cho 1 bà cụ

    Anh ngồi bấu tay vào thành giường nhìn ra ngoài trời. Hình như mưa. Mắt anh mấy ngày nay thấy nắng loà nhoà lại tưởng mưa, thấy mưa thì nhìn như đang nắng xuống. Thằng chắt nội nói, mắt cụ nhìn không rõ nữa, cụ đi đâu để cháu dắt. Nó nói thật em nhỉ, nhưng mình cần gì nó dắt, ví thử có em đến ngoài ngõ kia, anh chẳng nhìn thấy rõ mồn một.

    Anh vẫn khoẻ. Mỗi ngày các cháu nó cho ăn năm bữa, mỗi bữa một bát cháo đã nát nhừ. Anh chỉ dám viết thư cho em mà không dám gọi điện vì tiếng của anh nói em chỉ có thể nghe như tiếng rừng phi lao xào xạc.

    Sáng nào anh cũng đi thể dục, đi từ mép giường ra tới bậc cửa sổ, vị chi là bốn bước. Bốn bước mà đi mất hai giờ, mồ hôi đổ vã ra, sảng khoái ghê!

    Nay con cháu đông rồi, anh không phải đánh máy như ngày xửa ngày xưa nữa, các cháu giúp ông. Nhưng khi viết thư cho em, anh phải tự đánh máy lấy. Thư này anh viết từ mùa hè, giữa hè, đến đúng mùa đông thì xong, mỗi ngày anh viết quần quật được hai dòng. Ngày nào viết đến ba dòng thì phải truyền một lọ đạm.

    Nhớ cách đây chừng 50 năm em nhỉ, chúng mình chạy ào ào trên bãi biển. Em thì lúc nào cũng hét lên: Thích quá cơ. Còn anh thì chạy theo sau nhìn em, thấy đôi chân em trắng loáng trong ánh chiều hoàng hôn ở bãi biển mà nhớ mãi. Giờ vẫn nhớ đấy. Hôm rồi, nhớ em quá bảo đứa cháu nó đưa ra biển. Đinh nhấc chân bước, định hổn hển nhắc lại lời em nói, thích quá cơ, nhưng suýt nữa người anh đổ chúi xuống vì gió biển thổi.

    Nhận được tin em đã hết ốm, đã ăn được mỗi bữa năm thìa cháo bột mà mừng quá. Ăn năm thìa là tốt rồi, ăn nhiều quá không nên em ạ. Anh khoẻ thế này mà chỉ ăn bốn thìa thôi là thấy no căng. Nhớ ngày xửa ngày xưa vẫn thích ăn cơm nguội với nước cá kho. Vừa rồi, tự dưng thèm cơm nguội cá kho, ăn một chút thôi mà miệng anh như ăn phải đá hộc, đau tê tái.

    Anh nhắc nhé, nếu ngoài trời có gió là em không được ra ngoài. Hôm qua, mấy đứa cháu bảo ông ơi, ra sân hóng mát, gió nồm mát lắm ông ạ. Theo chân nó vừa ra tới sân, ngọn gió nồm suýt thổi anh bay lên nóc nhà, may có hai thằng cháu giữ chặt.

    Sắp tới ngày sinh nhật em nhỉ. Thế là em đã tròn tuổi 80. Hôm đó anh sẽ cố gắng điện thoại. Nhưng anh nói trước, nếu em nghe tiếng xào xào tức là anh nói rằng em đấy hả. Khi nghe tiếng thùm thùm tức là anh đang chúc em sinh nhật vui vẻ. Đến khi nghe tiếng phù phù nhiều lần là anh đang hôn em.

    Nhớ hồi ấy, anh đưa hai tay lên nhấc bổng em quay mấy vòng giữa trời, em cười rất to. Giờ anh nhìn lại đôi tay mình, hình như tay ai, nhìn rất tội. Hôm qua anh cố nhấc con búp bê bé tý lên cao mà nghe tiếng xương cốt kêu răng rắc, sợ quá nên thôi.

    Em ngủ ngon không?

    Anh chợp mắt từ chập tối. đến khoảng 9 giờ là dậy, ngồi, nhìn ra trời đêm. Mấy đứa cháu nói ông ngủ ít quá. Anh bảo, thì đến khi ông ra đi, xuống đất, ông ngủ cả ngày lo gì.

    Thỉnh thoảng, anh vẫn mở máy tính, xem lại mấy bài viết trên blog hồi ấy, thấy rất vui. Chắc giờ mấy ông, mấy bà blogger cũng không còn mấy ai nữa, lâu chẳng thấy ai vào blog nữa. Lũ cháu hỏi, ông ơi, blog là gì. Chúng nó bây giờ chẳng có blog. Ngồi bô đi ị mà vẫn có màn hình máy tính ở miệng bô, thích thật. Thời buổi giờ hiện đại quá, mình chẳng biết gì. Nhà anh, có cái máy giặt, con cháu nó đi làm, điều khiển từ xa, điều khiển cả rôbốt. Anh ngồi, rôbốt nó đến, nó cởi áo anh ra, nó gội đầu cho anh, tắm táp, rồi còn mang áo quần đi giặt. Lũ trẻ bây giờ yêu nhau cũng nhờ rôbốt làm hộ. Máy chữ không cần đánh, muốn viết gì, chỉ cần đọc là máy tính tự gõ chữ. Nhưng tiếng anh phì phèo quá nên máy chữ nó đánh sai hết cả. Ai đời anh viết, em ơi, anh nhớ em lắm nhưng vì miệng anh móm mém phì phò nên máy nó nghe không rõ, nó đánh thành: Phem phơi, phanh phớ phem phắm. Thế mới bực!

    Anh không muốn gọi em là bà. Cứ gọi nhau bằng anh, bằng em thế nghe ngọt ngào. Hai ngày nữa anh tròn 90 tuổi. Anh đợi thư em.

    Mà nếu không gửi được thư thì bảo rôbốt nó mang thư đến cho anh em nhé.

    Anh dừng bút.

    Thắng chắt nội đang mang chén cháo bột đến để cho anh ăn.

    Chúc em ngủ ngon nhé. Nhớ đừng ra gió
    ...Sự sống được nảy sinh từ trong cái chết, hạnh phúc được hiện hình từ những hy sinh gian khổ. Ở đời này không có con đường cùng chỉ có những ranh giới- điều cốt yếu là có đủ sức mạnh để bước qua những ranh giới ấy...

  3. #3
    CÂU CHUYỆN NHƯ SAU : TRONG 1 LẦN ANH CHỒNG BẤT NGỜ TỪ NƠI LÀM QUAY VỀ NHÀ PHÁT HIỆN 1 ANH CHÀNG KHÁC ĐANG TRỐN TRONG TỦ QUẦN ÁO VÀ NGƯỜI VỢ ĐANG KHỎA THÂN TRÊN GIƯỜNG, ĐIỀU NÀY LÀM ANH CHỒNG NGHI NGỜ NÊN ĐÃ HỎI ANH CHÀNG TRỐN TRONG TỦ TẠI SAO ANH LẠI Ở ĐÂY ? VÀ ANH CHÀNG TRỐN TRONG TỦ GIẢI THÍCH NHƯ SAU ... MỜI CÁC BẠN XEM CLIP DƯỚI ĐÂY SẼ RÕ ....


    chẳng biết viết gì vào chữ ký
    riêng em matuy"cho không lấy thấy không chơi"

  4. #4
    Em à, đã bao đêm anh nằm khóc một mình trong đau khổ vì đã không nói ra 3 chữ ấy. Anh biết là anh đã sai khi không bày tỏ với em. Và anh cũng biết là nếu anh không nói thì sau này sẽ càng hối hận. Vì hết tháng này là chúng ta đã không còn bên nhau nữa. Em lên xe hoa về nhà người, anh lang thang nơi đất khách. Anh rất buồn vì điều ấy. Nên hôm nay, anh sẽ nói ra điều này, anh không cần em trả lời ngay đâu, chỉ cần em nghe anh nói thôi. 3 chữ đó là: Trả anh tiền!
    ...Sự sống được nảy sinh từ trong cái chết, hạnh phúc được hiện hình từ những hy sinh gian khổ. Ở đời này không có con đường cùng chỉ có những ranh giới- điều cốt yếu là có đủ sức mạnh để bước qua những ranh giới ấy...

  5. #5
    Hai vợ chồng đang ở trong phòng ngủ, bỗng đứa con nhỏ tông cửa chạy vào thấy người mẹ đang ngồi trên bụng cha nhún nhảy. Lát sau người mẹ ra giải thích với con: -“ Bé có thấy bụng của ba bự ghê không? Cho nên khi nãy mẹ phải lên ngồi trên bụng của ba nhảy để cho bụng ba xẹp xuống bớt.” -“ Vô ích thôi mẹ ơi. Vì những khi mẹ đi vắng thì cô hàng xóm lại qua quì gối dưới đất để mà thổi cho bụng của ba bự lại
    ...Sự sống được nảy sinh từ trong cái chết, hạnh phúc được hiện hình từ những hy sinh gian khổ. Ở đời này không có con đường cùng chỉ có những ranh giới- điều cốt yếu là có đủ sức mạnh để bước qua những ranh giới ấy...

  6. #6
    Ngắm lại thấy bụng mình nhỏ quá , ai giúp cho nó to lên bây giờ nhỉ ?
    Người cứu bạn khỏi cảnh sắp hết hơi chưa chắc là 1 bác sĩ, có thể là 1 tay vá xe

  7. #7
    Quote Originally Posted by moon View Post
    Em à, đã bao đêm anh nằm khóc một mình trong đau khổ vì đã không nói ra 3 chữ ấy. Anh biết là anh đã sai khi không bày tỏ với em. Và anh cũng biết là nếu anh không nói thì sau này sẽ càng hối hận. Vì hết tháng này là chúng ta đã không còn bên nhau nữa. Em lên xe hoa về nhà người, anh lang thang nơi đất khách. Anh rất buồn vì điều ấy. Nên hôm nay, anh sẽ nói ra điều này, anh không cần em trả lời ngay đâu, chỉ cần em nghe anh nói thôi. 3 chữ đó là: Trả anh tiền!
    Toạch lô mà đọc câu truyện này cười vỡ cả bụng , cảm ơn em
    Bạncùng gia đình đang lo lắng vì có người thân đang nghiện ma tuy phải không , hãy liên lạc với tôi, có thể tôi không giúp được gì nhiều, nhưng những gì tôi đã trải qua, tôi có thể giúp đc bạn, người thân của bạn, tìm được chút ánh sáng yahoo ninhtroc_7x....Facbook. (Ninh Tien Qhpa)
    .

  8. #8
    Last edited by MrBem; 04-06-11 at 12:41 AM.
    Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui,Chọn Tới Chọn Lui Hết Một Ngày......

  9. #9
    Alô, ai đấy ?????? _A lô, đây là nhà tôi mà, ai đang cầm máy đó? _Dạ, tôi là giúp việc _Ủa, nhà tôi có giúp việc đâu? _Dạ, bà chủ vừa thuê tôi sáng nay _Thế bà chủ đâu? _Dạ, bà chủ ngủ với ông chủ trên gác _Láo, tao là ông chủ _Dạ, thế bà chủ ngủ bà bảo kia là ông chủ ạ _Này, muốn có tiền không? _Dạ... _Lấy khẩu súng trong ngăn kéo, bắn bỏ hai đứa đó đi Pằng !!!!!!!!!!!!! _A lô, xong chưa _Dạ, xong rồi ạ _Bây giờ, gói xác, ném xuống hồ nước canh nhà _Dạ, cạnh nhà??? Làm gì có hồ nước nào??? _Nhìn kỹ lại xem nào! _Dạ, không có hồ nào ạ _Thôi chết, nhầm máy, xin lỗi nhé




    Đàn ông rất giống: - Cà phê (nếu là loại ngon sẽ làm bạn mất ngủ) - Giống Bãi đậu xe (chỗ tốt thường đã có người giành mất rồi) - Giống Phim truyền hình nhiều tập (thú vị đấy, nhưng chớ dại tin đó là sự thật) - Giống Máy tính (làm việc nhanh nhưng thường thiếu bộ nhớ) - và giống... Sôcôla (ngọt ngào nhưng dễ tích đường và làm bạn to bụng
    ...Sự sống được nảy sinh từ trong cái chết, hạnh phúc được hiện hình từ những hy sinh gian khổ. Ở đời này không có con đường cùng chỉ có những ranh giới- điều cốt yếu là có đủ sức mạnh để bước qua những ranh giới ấy...

  10. #10
    Có 1 anh chàng mắc bệnh hay nói đệm và láo, tự anh ta cũng thấy mình tội lỗi và muốn sửa chữa mà chưa được... Một ngày cuối tuần anh ta quyết điịnh đến nhà tờ xưng tội, đứng trước mặt Cha anh ta chắp tay thành khẩn... Đ.mẹ cha ơi, con mắc cái tật hay nói bậy... Đ.mẹ cha ạ... con biết con sai muốn sửa lắm mà Đ.mẹ nó éo thể nào sủa được... Cha tức quá quay lại ngửa mặt lên chỗ Chúa bào " Đ.mẹ, con xin lỗi Chúa hôm nay cho con chửi cho thằng này 1 trận"
    Xưng tội trong nhà thờ xong chàng trai cảm thấy rất thoải mái huýt sáo đi bộ ra đầu đường bắt xe Bus về, khong khi chờ xe Bus đến anh a vào ngồi uống nước, trong quán có 1 bà già và 1 cô gái đang chờ xe... cô gái bắt chuyện... chàng trai biết mình có cái tật cứ mở mồm là nói bậy nên ko nói gì, cô gái kêu " ANh kiêu thế, trong lúc ngồi chờ xe tám chuyện cho vui thôi mà", chàng trả lời " tính tôi hay nói bậy nên ko muốn nói" cô gái hào hứng " không sao, thanh niên mà..." 1 phút sau có mấy học sinh nữ đạp xe đi qua do trời nắng nên bịt kín hết mặt chàng trai hỏi " ra đường mà bịt kín hết thế kia làm gì nhỉ?', cô gái trả lời " cho khỏi đen chứ sao nữa", chnàg trai thản nhiên " có cái che cả đời sao nó vẫn đen?", cô gái bắt đầu thấy chàng trai thiếu lịch sự bảo " cái anh này thanh niên ăn nói thiếu tế nhị, thô thiển...", bà già từ nãy giờ ngòi nghe câu chuyện lúc này mới lên tiếng " cái cô này hay thật, ngay từ đầu anh ấy đã bảo là mắc bệnh nói bậy thì cứ bảo anh ấy nói chuyện đi, anh ấy nói thì lại chửi là sao???", chàng trai khoái trí vì có người bênh mình vỗ vào đùi cái đét rồi quay sang chỉ vào bà già " YES, CÁI CON ĐĨ GIÀ NÀY NÓI NGHE ĐƯỢC ĐẤY!'
    ...Sự sống được nảy sinh từ trong cái chết, hạnh phúc được hiện hình từ những hy sinh gian khổ. Ở đời này không có con đường cùng chỉ có những ranh giới- điều cốt yếu là có đủ sức mạnh để bước qua những ranh giới ấy...

Page 1 of 3 123 LastLast

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •