tôi không nhớ mình đã cai bao nhiêu lần,đã tự hứa bao nhiêu lần nhưng đến giờ tôi vẫn ko thoát khỏi vòng tay của " cô ba" cạc bạn ạ
cứ sau mỗi lần cai rồi lại nghiện .ý chí trong tôi như cạn dần,tôi như đang bơi trong tuyệt vọng ,niềm tin của cha mẹ .anh em cứ vơi đi sau mỗi lần tôi tái nghiện
16 năm nghiện,7 năm tôi đi trường cứ mỗi lần hồi gia tôi lại hun đúc cho mình 1 niềm tin cuộc sống,rằng mình phải vươn lên,phải làm lại cuộc đòi.nhưng khi trở về cuộc sống tôi lại trở nên ươn hèn,dễ dãi,yếu đuối,tôi ko thể từ chối những lời mời của nhưng chiến hữu, anh em đã lâu ngày ko găp.tôi ko thể gác qua 1 bên nhưng lời nói đôi khi chỉ là vô tình của nhưng người xung quanh,tôi bi quan chán nản vì nhưng chuyện ko đâu,tôi cảm thấy mình lạc lõng giữa những con người hết sức bình thường . để rồi tôi lại đi tìm cho mình 1 cõi riêng nơi có nhưng người bạn đồng cảm, nơi mà tâm hồn tôi có thể bay bổng vơi những niềm vui ko có thật trong đời.tôi lại ngiện...dẫu trong tôi luôn biết rằng cuộc đời mình sắp chìm vào địa ngục 1 lần nữa.
phải chăng ma túy là ko thể bỏ,là lệ thuộc suôt đời,tôi ko muốn tin vì tôi vẫn muốn cai thêm 1 lần nữa
xin anh em hãy tiếp thêm cho tôi chút niềm tin để tôi biết rằng xung quanh vẫn còn đó những con người cảm thông với mình
thôi chúc anh em 1 ngày vui vẻ tôi phải đi nằm đây type có mấy dòng mà mệt wa' rồi
hix... chẳng biết đêm nay có vượt qua được ko nữa