Page 8 of 11 FirstFirst ... 678910 ... LastLast
Results 71 to 80 of 110

Thread: mình thật sự tuyệt vọng, mất lòng tin và nản chí

  1. #71
    Quote Originally Posted by cand View Post
    lúc trước ở gần nhà nội tôi.có một người nghiện ,cay bằng cách uống rượu.uống liên tục 1 tháng,ngày nào cũng uống.thế là nghiện rượu luôn.thật ra rượu ma túy đều là chất kích thích mà.khi nghiền rồi co dứt ra được lắm.mỗi khi thiếu rượu thì trong người cũng cảm thấy khó chịu lắm.thậm chí tay bị run run(đối với người nghiện nặng.làm cách này cũng không hay lắm.bỏ cái này vướng lại cái kia cũng như không

    Như mình nè hối đó nhậu gê lắm.nhưng không nghiện(uông bia mà,hihi).nhưng khi tiếp xúc với cái này nhậu không được như xưa nữa.uống ít lắm.mình thấy cảm giác khi say và khi chơi ma túy tựa tựa như nhau.nhưng ma tuý cho cảm giác mãnh liệt hơn.trường hợp chị nói trên theo em nghĩ chắc có lẽ như em nói,dùng rượu để quên ma túy.
    Rất cảm ơn bạn quan tâm chia sẻ,
    Câu đố: Vì sao đoạn chia sẻ này giá trị bằng 10 thang thuốc bổ, kể cả khi tâm trạng rất buồn đọc đoạn chia sẻ này cũng sẽ cười được?
    Bạn không giận tôi nhé.

  2. #72
    Quote Originally Posted by lan73 View Post
    Rất cảm ơn bạn quan tâm chia sẻ,
    Câu đố: Vì sao đoạn chia sẻ này giá trị bằng 10 thang thuốc bổ, kể cả khi tâm trạng rất buồn đọc đoạn chia sẻ này cũng sẽ cười được?
    Bạn không giận tôi nhé.
    không có gì đâu chị.tình hình gia đình sao rồi chị

  3. #73
    Quote Originally Posted by cand View Post
    lúc trước ở gần nhà nội tôi.có một người nghiện ,cay bằng cách uống rượu.uống liên tục 1 tháng,ngày nào cũng uống.thế là nghiện rượu luôn.thật ra rượu ma túy đều là chất kích thích mà.khi nghiền rồi co dứt ra được lắm.mỗi khi thiếu rượu thì trong người cũng cảm thấy khó chịu lắm.thậm chí tay bị run run(đối với người nghiện nặng.làm cách này cũng không hay lắm.bỏ cái này vướng lại cái kia cũng như không

    Như mình nè hối đó nhậu gê lắm.nhưng không nghiện(uông bia mà,hihi).nhưng khi tiếp xúc với cái này nhậu không được như xưa nữa.uống ít lắm.mình thấy cảm giác khi say và khi chơi ma túy tựa tựa như nhau.nhưng ma tuý cho cảm giác mãnh liệt hơn.trường hợp chị nói trên theo em nghĩ chắc có lẽ như em nói,dùng rượu để quên ma túy.
    Bạn à, cảm ơn bạn nhé, mọi điều bạn viết về chuyện uống rượu bia này rất chính xác, kể cả quá trình tôi - mình -chị -em cũng rất chính xác và thú vị.
    Có người nói " tôi xấu hổ vì tôi uống rượu, sau đó tôi uống rượu vì tôi xấu hổ, cũng là vòng tròn"

  4. #74
    Lúc còn nhỏ chẳng hiểu biết gì, đó là khi vô tư nhất.
    Tuổi thanh xuân, trôi qua rất nhanh, cũng chẳng hiểu biết gì nên cũng để lại được 1 số kỷ niệm đẹp.
    Còn khi lớn tuổi hơn, nhìn thấy rõ ràng bản chất của mọi việc người ta đã, đang và sẽ làm thì lại phải vờ như không thấy, không hiểu, không biết, để giữ lại con người mình còn 1 chút trong sáng, để không chán đời, để không tiêu cực, để không làm hỏng tâm hồn của chính mình.
    Mỗi ngày ra xã hội, cuộc sống cứ tiếp diễn như những vở kịch mà mình đã biết trước từng nhân vật sẽ làm gì, nói gì.
    Chưa ai nói mình đã có đủ, lòng tham không đáy, tham làm gì và tham cho ai, thương cho những người nhiều tiền, đêm ngày ngồi lo mất tiền.
    Mình mới có chồng nghiện thôi mà trong mắt nhiều người mình cũng chẳng khác gì là trộm cướp. Cũng lại phải cười.
    May mà mình không có tiền, chẳng có tài sản, sống cũng vất vả nhưng đỡ được một nỗi lo.

  5. #75

    Chán

    Quote Originally Posted by lan73 View Post
    Lúc còn nhỏ chẳng hiểu biết gì, đó là khi vô tư nhất.
    Tuổi thanh xuân, trôi qua rất nhanh, cũng chẳng hiểu biết gì nên cũng để lại được 1 số kỷ niệm đẹp.
    Còn khi lớn tuổi hơn, nhìn thấy rõ ràng bản chất của mọi việc người ta đã, đang và sẽ làm thì lại phải vờ như không thấy, không hiểu, không biết, để giữ lại con người mình còn 1 chút trong sáng, để không chán đời, để không tiêu cực, để không làm hỏng tâm hồn của chính mình.
    Mỗi ngày ra xã hội, cuộc sống cứ tiếp diễn như những vở kịch mà mình đã biết trước từng nhân vật sẽ làm gì, nói gì.
    Chưa ai nói mình đã có đủ, lòng tham không đáy, tham làm gì và tham cho ai, thương cho những người nhiều tiền, đêm ngày ngồi lo mất tiền.
    Mình mới có chồng nghiện thôi mà trong mắt nhiều người mình cũng chẳng khác gì là trộm cướp. Cũng lại phải cười.
    May mà mình không có tiền, chẳng có tài sản, sống cũng vất vả nhưng đỡ được một nỗi lo.
    hay nhể tôi với bạn cùng là giai cấp vô sản, bạn thì vì chồng nghẹo đã không có gì lại còn nghèo hơn , mà về bảo với ông chồng không có tiền thì đừng đua đòi nữa cai đi cho vợ con nó nhờ , dù chẳng tiêu đồng nào vào cái nghẹo của bạn đồng nào nhưng còn con cái, rồi nhiều cái phải chi tiêu , vì vậy bạn vẫn nghèo, bạn ngèo bạn khổ nhưng bạn không được như vợ của ông Tú xương , ông ấy đưa vợ vào thơ ca để nhớ ơn vợ và trách cái phận mình "có chồng hờ hững cũng như không" , còn bạn thì sao , bạn mang cái tiếng &nbsp;là vợ nghiện, nếu một mai con bạn biết có bố nghiện thì sao ? .... sự thật thì vẫn là sự thật , hỏi ai dám nói thẳng với bạn câu đó , hay chỉ tôi, tôi viết ra làm bạn thấy đau , tôi không xót xa cho bạn đâu nhưng trong lòng tôi hình như cũng đang khóc , tôi cũng chẳng khóc cho bạn đâu , tôi khóc cho mẹ tôi tôi khóc cho người yêu thương tôi , tôi khóc cho người thân của tôi .Tôi thì khác bạn tôi thì gia đình cũng có tí gọi là hồi môn &nbsp;nhưng rồi cũng phá hết lên người đời gọi tôi là phá gia chi tử, ừ tôi phá của gia đình tôi , tôi phá của tôi, tôi hủy hoại máu thịt của bó mẹ tôi .... nhưng cớ sao gần thì hàng xóm , xa thì xã hội , coi khinh tôi hoặc bạn, nếu tôi vì nghiện tôi chơi , nghiện là vi phạm pháp luật thì có pháp luật sử lý , còn bạn , chồng bạn nghiện thì bạn khổ con bạn khổ chứ tổ chức nào giúp đỡ . hay chỉ sự khinh miệt làm nhưng người như tôi không cựa nổi ...những người như bạn không được hưởng &nbsp;hạnh phúc làm vợ .... tôi vẫn nghĩ đấy là số tối nó thế ... thì thôi bạn hãy cho đó là phận đi .... để những người như tôi với bạn thấy nhẹ cõi lòng <br>&lt; Ninh khang biết anh vùa làm gì không ?&gt; chắc em hiể
    Chú ý




  6. #76
    1 vài dòng chia sẽ từ 1 ng biết mt 10 năm. Nói là 10 năm nhưng TG dùng chỉ khoảng 3,4 trừ đi hết khoảng thời gian mình ở nước ngoài.

    2. Nhưng trước hết riêng ý kiến cá nhân, nếu chồng chị đã cai trường QUÁ NHIỀU LẦN (trên 7,8 lần) mỗi lần về đều nghiện lại thì KHÔNG NÊN cho đi trường cai nữa ----> Ai dùng trắng nhìn vào hoản cảnh này cũng hiểu rằng ma tuý, cai nghiện, tái nhiện, lại cai nghiện, lại tái nghiện đã ăn vào não của người dùng . Vì vậy nếu có quyết tâm, tự nguyện thì hãy cai, còn bị ép buộc thì 99% là tái.

    3. Thật ra chị có 1 số chọn lựa, tuỳ theo bối cảnh và kinh tế.

    90% thành công ---- A. Đưa chồng chị đi nước ngoài sống, 90% là ok , tuỳ hoàn cảnh kinh tế, đi SING, Úc, NZ hoặc thâm chí đi dạng hợp tác lao động (môi trường, hoàn cảnh 75% quyết đinh về vấn đề táu nghiện) (1 thực tế bản thân dùng trắng 1 năm liên tục với mức độ năng, khi về US, mình chỉ bị mệt, sốt, tiêu chảy, 5 ngày, mà tinh thần rất khoẻ, vì đơn giản biết rằng chẳng thể kiếm ở đâu, chỉ nằm chịu trận)

    70% thành công ---- B. Kiếm 1 tỉnh, thành phố ít MT về đây sống + quản lý tiền, thời gian 1 cách tế nhị (Đà Nẵng, Vũng Tàu)

    15% Thành công ------ C chấp nhận sống với lũ , sống ngày nào hay ngày đó, ko cần tốn tiền cho đi cai nữa, khi phát hiện bị tái nghiện, vẫn cho dùng với liều lương thấp + thay đổi tâm lý của mình và gia đình ( ko giận hờn nhưng luôn nhìn anh ta bằng ánh mắt buồn bả, mất hi vọng ) mục đính dùng tâm lý thôi thúc anh ta TỰ NGUYỆN CAI ----- nếu 1 con ng giàu tình cảm khi rơi vào trường hợp này đa phần rất buồn bả , ăn năn, khi đủ thuốc, sẽ rất muốn cai ---- khi đạt đỉnh điểm về tâm lý ----> hỗ trợ anh ta cai tai gia bằng những bài thuốc trong dd. Thật sự 95% mình KO BAO GIỜ ỦNG HỘ CAI TRƯỜNG---- vì đa phần cai trường , ko cai đc cái đâu, cái não, cái tâm lý mà nhửng cái này chiếm 75% yếu tố tái nghiện

    0% -------- D Cứ sống như vậy đến cuối đời, hạn chế dùng đc ngày nào hay ngày đó
    0% -------- E cái này là phương án cuối - vì chồng chị sẽ ra đi rất sớm khi rơi vô hoàn cảnh này

    Lời cuối , khuyên chị nên thử 1 trong những cách abc trên của mình 1 lần nữa. Chứ còn nếu là mình, mình ngưng đc 10 ngày nay, ko dám chắc 100% ko tái. Nhưng chắc 1 điều , nếu 10 năm nữa đến 40 tuổi mà còn còn bị tái thì lúc đó mình sẽ xin 1 mũi morphin để tránh đau khổ bản thân và mọi ng.

  7. #77

    Nhìn cuộc đời như trò trẻ chơi, nhìn cuộc đời như tuồng sân khấu

    Một giọng hát hay


  8. #78
    Quote Originally Posted by VUNG_THAN View Post
    hay nhể tôi với bạn cùng là giai cấp vô sản, bạn thì vì chồng nghẹo đã không có gì lại còn nghèo hơn , mà về bảo với ông chồng không có tiền thì đừng đua đòi nữa cai đi cho vợ con nó nhờ , dù chẳng tiêu đồng nào vào cái nghẹo của bạn đồng nào nhưng còn con cái, rồi nhiều cái phải chi tiêu , vì vậy bạn vẫn nghèo, bạn ngèo bạn khổ .........
    Nghe tin chồng tôi có nhiều thành tích tốt trong trại nên cuối tháng này 31/01/2013 sẽ được về sớm trước thời hạn. Vậy là anh ấy sẽ được ăn tết Nguyên đán cùng vợ con ở nhà. Tôi sẽ nói với chồng tôi đúng câu này "bảo với ông chồng không có tiền thì đừng đua đòi nữa", mong anh ấy hiểu và làm được cho mấy đứa con tôi đỡ nhục. Tôi cũng muốn sinh thêm 1 đứa con năm nay SỬU - TỴ - DẬU tam hợp mà.
    Cách đây 2 hôm họp công ty người ta còn lôi cả chuyện tôi có chồng bị nghiện vào cuộc họp, THẬT LÀ HÀI HƯỚC, cũng như bạn nói " ai làm người ấy chịu", nhưng thỉnh thoảng có người cứ có một lối suy diễn rất đơn giản "chồng nghiện vợ sẽ là thành phần không đáng tin", nếu cty có mất cái gì thì tôi sẽ đứng đầu sổ đen nghi ngờ, công an có lẽ hết việc làm.
    Ngày nào ở cty cũng có người ngồi soi tôi từng cử chỉ hành động như công an canh tội phạm, đúng là chủ DN họ cẩn thận, tôi cũng đang thiếu tính cẩn thận này và cũng cần phải học.
    Học, học nữa, học mãi.

  9. #79
    Quote Originally Posted by cand View Post
    không có gì đâu chị.tình hình gia đình sao rồi chị
    Chồng tôi dù ra trại hay vào trại, có lẽ sẽ rất khó để giữ không tái nghiện, vì mâu thuẫn lớn nhất là tâm lý, gia đình anh ấy đã coi anh ấy là loại bỏ đi, gặp nhau chỉ có mắng mỏ và oán trách chồng tôi, với tâm lý như thế thì quả thật giữ được không tái nghiện là vô cùng khó, không nói là đúng hay sai.

    Sống trong gđ chồng, tôi được quyền lợi là thăm nuôi, chăm sóc chồng tôi là con trai họ, còn bất kỳ ngày nào họ cũng có thể quay lưng lại và tôi ôm mấy đứa con ra đi với 2 bàn tay trắng, gđ cũng không có gì và họ đã nói rõ.

    Cuộc đời tôi từ nhỏ đã được ảnh hưởng những tư tưởng truyền thống, đó cũng là 1 phần làm tôi khổ, cứ lo cho người khác, thương người thì hại đến thân. Tiên trách kỷ, hậu trách nhân. Nên đến tuổi này tôi mới mở mắt ra, mới có thể nhắc mọi người nên trân trọng, tự chăm sóc bản thân mình trước.

    Đúng là thức lâu mới biết đêm dài, yêu 1 thời gian làm sao kết luận về 1 người, sống trong cuộc có va chạm về quyền lợi mới bàng hoàng vì lòng người thiển cận, ích kỷ, bạc bẽo.

    Người thân thích mà lòng người bạc như vôi, giúp vật vật trả ơn. Con người khi chưa có thì ao ước 1 chút thôi cũng được, được rồi thì lại hay quên lại, lại oán đời trách người. Được voi lại đòi Hai bà trưng.

    Từ xưa đến nay khi không ly dị 1 người chồng nghiện, tôi cũng đã nhìn thấy trước những khó khăn về tiền bạc, tài sản, chỉ đáng tiếc về tình người gđ chồng lại nghĩ ngắn đến thế. Sau này dù có cho vàng cho bạc, tình cảm nào mất đi cũng đã mất rồi, người ta vẫn như thế, chỉ là do mình ngộ nhận, nếu đã cho nhau cơ hội, 2 bên vẫn không thể thích nghi, thì đành tìm con đường khác.

    Nên có 2 nơi mà từ đó tôi trưởng thành, là cơ quan và gđ chồng tôi hiện nay, đúng là ở nhà với mẹ biết ngày nào khôn.

    Người nhà hay người ngoài thực ra ranh giới rất nhỏ. Đến đời con, con dâu, con rể, các cháu liệu còn bao nhiêu % là người nhà, khi mà sau 4 đời là pháp luật đã cho phép lấy nhau.

    Buồn rơi nước mắt là buồn còn ít, tôi thường buồn đến mức độ không thể khóc, chỉ có thể cười. Cười mà lòng đầy cay đắng.
    Đành phải mượn lời bài hát này:

    " Người ơi bởi tôi không là gỗ đá
    Trong tôi trong tôi chan chứa tình người
    Nên trên môi tôi hay thiếu nụ cười
    Vì nụ cười là nước mắt khô
    Mà người đời che lấp đau thương
    Người ơi tôi không dối mình dối đời "


    Tôi sẽ chấp nhận số phận, có phúc có phận.
    Tất cả vì chữ THAM- SÂN- SI, chỉ cần buông tay.

    Có lẽ tôi cũng chẳng còn gì mà tâm sự ở topic này nữa.
    Cảm ơn số phận đã cho tôi biết đến forum này.
    Cảm ơn tất cả ace đã chia sẻ nâng đỡ tôi khi tinh thần tôi suy sụp và tuyệt vọng nhất.

    Chúc các ace mạnh khỏe, có nhiều niềm vui và nhiều may mắn


  10. #80
    Cuộc đời là biển cả
    Ai không bơi sẽ chìm
    Chúc thượng lộ bình an


Page 8 of 11 FirstFirst ... 678910 ... LastLast

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •