biết đến MT cũng phải hơn 10 năm rồi nhưng thời gian trước em chỉ amater 1 tháng 5>7 lần. chính thức nghiện chỉ mới 2 năm trở lai đây. cũng như tâm lý tất cả ACE trên DD này khi đầy đủ ai cũng muốn bỏ rồi đến khi vật vã lại như có người dẫn đi kô làm chủ được mình nữa . mỗi sáng dậy lên cơn lại chẹp lưỡi tự nhủ với mình hĐã biết đến diễn đàn từ lâu hôm nay em mới đk được. Emôm nay sẽ chơi cái cuối cùng , rút kim ra là 1 cảm giác hối hận tràn về đau đớn nghĩ đến cảnh mẹ, vợ, con mình nhìn thấy cảnh này sẽ đau lòng thế nào? tự hứa với mình đây sẽ là cái cuối cùng mai sẽ kô đi nữa. em có kô biết bao nhiêu cái cuối cùng như vậy. Mẹ em mới phát hiện em nghiện cách đây khoảng nửa năm giấu vợ em mua thuốc cai cho em lần thứ nhất kô biết thuôc ji như B1 ngày đầu 4 viên, ngày 2 3 viên, ngày thư 4 1 viên cho đến hết tuần mỗi ngày 1 viên . em chi thấy người mệt mỏi hoàn toàn ko có triệu chứng ji khác. thuốc mẹ em gưi ngừoi mua tận trên Việt trì gói trong giấy báo kô có nhãn mác ji cả. cai rễ quá chưa được 1 tuần em lại chơi lại được gần 1 tháng thi lại bị phát hiện . lần này vẫn giấu vơ em mẹ em mua thuốc cắt cơn ỏ trung tâm uống vào em ngu ngơ mất mấy ngày thì vợ em nghi rồi cũng nói dối là em bị ốm . sau đó em uông naltrex được khoảng 2 tháng thì em tự dừng do em ở riêng nên mẹ em kô quan lý được việc uống thuốc.Dừng thuốc là em sử dụng MT lại .cãi nhau với vợ hàng ngày đi làm về kô ai cơm nước nửa tháng chả nói với nhau câu nào em lại lún sâu hơn. Mà h nghĩ lại thấy lý do đó cũng chỉ là bao biện. Rồi đến lần cai này thì cả gia đình nhà vợ em cũng biết mẹ vợ ko nhìn mặt em nữa bắt con phải ly dị 2 vợ chồng về nhà em cai xong được 1 tháng ngày nào em cũng uống rươu đến khi cãi nhau cả tháng chả nói chuyện câu nào em tức đuổi vợ về . Em nhắc đế vợ nhiều như vậy vì thực sự cả 2 chúng em đều vẫn còn rất nhiều tình cảm dành cho nhau. hiện giờ thực sự em rất chán nản với em mất vợ với con em cảm thấy mình sống kô còn ý nghĩa ji nữa.Tay trắng, mất việc, làm mất vợ con em hoàn toàn mất mục đích sống. hôm nay em đã cai được 2 tháng 17 ngày rồi mà sao có những lúc em gần như muốn buông xuôi.Em vẫn bị ám ảnh nhiều đêm em vẫn mơ thấy nó.khi tỉnh dậy may quá chỉ là giấc mơ. vào đây đọc thấy các anh em có người bỏ được vài năm rồi vẫn tái lại thấy con đường phía trước còn dài sao nản quá. ngày nào em cũng chỉ còn biết vùi đầu vào rượu dù biết kô tốt khi vẫn uống nal hàng ngày nhưng em chẳng biết làm ji nữa. Các anh đi trước chắc cũng kô ít người có hoàn cảnh như em xin các anh cho em vài lời khuyên để em có thể vượt qua thời gian này. Thưc sự em đang rất khủng hoảng. càng ngày em thấy mình càng trầm cảm nặng hơn