Results 1 to 5 of 5

Thread: Tòa ma túy - một khái niệm mới ở Việt Nam

  1. #1

    Tòa ma túy - một khái niệm mới ở Việt Nam

    Để đối phó với tình hình sử dụng cocain gia tăng, Tòa ma túy ra đời nhằm phá vỡ chu kỳ nghiện và phạm tội “để dành” chỗ trong nhà tù cho những tội phạm nguy hiểm và đưa những người nghiện vi phạm pháp luật vào điều trị.

    Thẩm phán Jackson giới thiệu về hoạt động của Tòa ma túy Thủ đô Washington với đoàn công tác của Ủy ban Quốc gia phòng, chống AIDS và phòng, chống tệ nạn ma túy, mại dâm (8/2013). Ảnh: Nguyễn Đức
    Tòa ma túy là gì?

    Tòa ma túy là tòa xử đặc biệt trong hệ thống tòa án để hỗ trợ điều trị người nghiện ma túy và cho họ các công cụ để thay đổi cuộc đời.

    Tòa ma túy còn được gọi là Tòa giải quyết vấn đề, được vận hành theo mô hình đặc biệt mà ở đó thẩm phán, công tố viên, luật sư bào chữa, cán bộ quản thúc, cán bộ hành pháp, nhân viên chăm sóc sức khỏe tâm thần, cán bộ xã hội và cán bộ điều trị cùng làm việc với nhau để giúp đỡ những đối tượng phạm tội phi bạo lực (như tàng trữ ma túy bất hợp pháp, trộm cắp, lừa đảo) do tác động của việc lạm dụng ma túy để họ được điều trị, phục hồi và trở thành những công dân có ích.

    Tòa ma túy đầu tiên được ra đời ở Miami, Florida, Hoa Kỳ vào năm 1989 để đối phó với tình hình sử dụng cocain gia tăng của thành thị. Vào thời điểm đó, tòa án và nhà tù bị quá tải, như điểm dừng chân tạm thời cho những người nghiện mà sau đó họ lại bị bắt giữ vì tái phạm các tội mới liên quan đến ma túy.

    Chương trình Tòa ma túy nhằm phá vỡ chu kỳ nghiện và phạm tội này, “để dành” chỗ trong nhà tù cho những tội phạm nguy hiểm và đưa những người nghiện vi phạm pháp luật vào điều trị. Đến nay đã có hơn 2.800 Tòa ma túy ở Hoa Kỳ và khoảng 40 Tòa ma túy ở 23 quốc gia khác trên thế giới như Achentina, Úc, Bỉ, Canada, Anh, Niu Dilan…

    Hầu hết các chương trình tòa ma túy kéo dài từ 12 đến 18 tháng, đôi khi cũng có những người cần nhiều thời gian hơn để hoàn thành chương trình. Để tốt nghiệp, những người tham gia chương trình cần phải cai nghiện ma túy hoàn toàn trong một khoảng thời gian, thông thường là 6 tháng hoặc dài hơn, đáp ứng đầy đủ các điều kiện về điều trị và giám sát, đã chi trả đầy đủ các khoản tiền phạt, chi phí điều trị, hoàn thành nghĩa vụ công ích hoặc đã bồi thường cho nạn nhân.

    Những người tham gia chương trình này phải trải qua các cuộc kiểm tra ma túy hàng tuần và thường xuyên tham gia các buổi xét xử tại tòa, tại đây thẩm phán kiểm điểm lại quá trình tuân thủ điều trị của họ và có thể đưa ra các phán quyết tùy thuộc vào sự tiến bộ của người tham gia.

    Những phán quyết này có thể là lời khen ngợi, động viên, nới lỏng giám sát hay một món quà nhỏ cho người tham gia; thay đổi kế hoạch điều trị như chuyển sang mô hình điều trị tích cực hơn hay áp dụng các hình phạt như viết bản kiểm điểm, lao động công ích hay giam giữ ngắn hạn.

    Các phán quyết này do thẩm phán đưa ra trước tòa sau khi hội ý với các thành viên trong nhóm về từng trường hợp. Họ chia sẻ thông tin theo khía cạnh chuyên môn về sự tiến bộ trong quá trình tham gia chương trình và có thể đưa ra những kiến nghị xử lý phù hợp. Tuy nhiên, thẩm phán là người cuối cùng ra phán quyết sau khi xem xét, cân nhắc tất cả các thông tin và trao đổi các vấn đề liên quan với người tham gia chương trình.

    Mỗi cá nhân có thể có kế hoạch điều trị khác nhau. Ngoài việc điều trị nghiện ma túy còn có chăm sóc sức khỏe tâm thần, tư vấn gia đình, tư vấn hướng nghiệp dạy nghề, hỗ trợ về giáo dục, nhà ở và chăm sóc y tế. Bên cạnh đó, người quản lý trường hợp hay cán bộ xã hội có thể hỗ trợ người tham gia tiếp cận các dịch vụ chăm sóc y tế, hỗ trợ tài chính hay các dịch vụ xã hội khác mà họ được hưởng theo quy định.

    10 thành tố quan trọng của Tòa ma túy

    Tòa ma túy hoạt động theo mô hình rất đặc biệt kết hợp giám sát tư pháp chặt chẽ, thử ma túy bắt buộc, tăng dần hình phạt và điều trị để hỗ trợ những người nghiện ma túy bị phạm tội phá vỡ vòng liên kết giữa nghiện và tội phạm. Năm 1997, Hiệp hội Tòa ma túy Hoa Kỳ đã xây dựng nên 10 thành tố quan trọng có thể được ứng dụng để cho phù hợp với các nhu cầu cụ thể của cộng đồng:

    1. Cần có sự lồng ghép giữa dịch vụ điều trị nghiện với hệ thống xét xử của tòa án.

    2. Kết hợp vai trò tố tụng của công tố viên, biện hộ của luật sư và tư vấn của tư vấn viên để có hình thức quản lý phù hợp đảm bảo an toàn cho cộng đồng nhưng đồng thời cũng bảo vệ các quyền lợi chính đáng của người tham gia chương trình.

    3. Các đối tượng thuộc diện xét xử của Tòa ma túy cần sớm được xác định và và kịp thời đưa vào chương trình.

    4. Tòa ma túy tạo điều kiện tiếp cận thường xuyên với các dịch vụ cai nghiện và phục hồi cho người nghiện ma túy cũng như các dịch vụ điều trị và phục hồi khác.

    5. Thường xuyên xét nghiệm kiểm tra tình trạng không sử dụng các chất kích thích.

    6. Tòa ma túy có chiến lược phối hợp để quản lý việc tuân thủ của đối tượng.

    7. Phải thường xuyên tham gia các phiên xử ở Tòa ma túy.

    8. Có biện pháp giám sát và đánh giá hiệu quả và kết quả đạt được của các mục tiêu chương trình đã đề ra.

    9. Tiếp tục đào tạo nâng cao hiệu quả lập kế hoạch, triển khai và điều hành Tòa ma túy của các thành viên.

    10. Xây dựng quan hệ đối tác giữa Tòa ma túy, các cơ quan hữu quan và các tổ chức tại cộng đồng để huy động sự hỗ trợ của địa phương và nâng cao hiệu quả chương trình.

    Tòa ma túy mang lại hiệu quả kinh tế, giảm tội phạm và tái nghiện

    Trong 25 năm qua, các nghiên cứu về Toà ma túy, bao gồm hơn 100 đánh giá chương trình và ít nhất năm tổng hợp phân tích khoa học nghiêm ngặt, đã cho thấy bằng chứng rõ ràng rằng Tòa ma túy làm giảm đáng kể tình trạng phạm tội và lạm dụng chất gây nghiện và tiết kiệm chi phí hơn bất kỳ hình thức giam giữ hoặc biện pháp tư pháp nào khác.

    Tòa ma túy làm giảm tình trạng sử dụng ma túy và tái phạm tội trong và sau khi hoàn thành chương trình điều trị; Nâng cao sức khỏe và đời sống cho đối tượng; Tiết kiệm chi phí trong quá trình truy tố, thi hành án, phạt tù và các chi phí liên quan đến tòa án khác; Đem lại các lợi ích xã hội như giảm tình trạng sử dụng ma túy về lâu dài, tăng tỷ lệ có việc làm, giáo dục và gia đình hòa thuận.

    Cùng với những tác động đã được chứng minh về tình hình tội phạm, Tòa ma túy cũng đã được chứng minh có hiệu quả kinh tế. Những nghiên cứu gần đây đã tính toán được chi phí tiết kiệm trung bình từ 3.000 đô la đến 13.000 đô la Mỹ trên mỗi khách hàng ở Hoa Kỳ do giảm được chi phí giam giữ tập trung, giảm chi phí bắt giữ và xét xử các đối tượng tái phạm tội cũng như các tổn hại khác do những người này gây ra nếu không tham gia chương trình này. Hàng năm có khoảng 120.000 người tham gia Tòa ma túy ở Hoa Kỳ, tiết kiệm được hơn 1 tỉ đô la mỗi năm.

    Nghiên cứu, áp dụng trong tình hình thực tiễn ở Việt Nam

    Ở Việt Nam, theo báo cáo của Bộ Công an, đến hết năm 2013, cả nước có trên 181.000 người nghiện, trong đó số người nghiện đang ở cộng đồng chiếm tỷ lệ 64,5%, số người đang cai nghiện trong các cơ sở Chữa bệnh, Giáo dục, Lao động xã hội là 22,4%, số đang trong các Trại giam, Trại tạm giam, Nhà tạm giữ chiếm 13,1%. Khoảng 50% trong số người nghiện ma túy có các vấn đề về sức khỏe tâm thần và thể chất, 38% đã có tiền án, tiền sự.

    Công tác cai nghiện và tái hòa nhập cộng đồng cho người nghiện ma túy vẫn còn nhiều khó khăn, bất cập. Mô hình cai nghiện tại trung tâm tốn nhiều kinh phí, hiệu quả hạn chế, tỷ lệ tái nghiện cao, từ 70 - 95%, bên cạnh đó còn chịu nhiều sự chỉ trích của các tổ chức quốc tế về cách thức đưa người nghiện vào Trung tâm cai nghiện bắt buộc, cũng như về cơ sở khoa học điều trị nghiện trong trung tâm.

    Ngày 27 tháng 12 năm 2013, Thủ tướng Chính phủ đã phê duyệt Đề án đổi mới công tác cai nghiện ở Việt Nam đến năm 2020 với mục tiêu đổi mới, nâng cao hiệu quả công tác dự phòng và điều trị nghiện nhằm giảm tác hại của nghiện ma túy và kiềm chế sự gia tăng người nghiện mới, góp phần bảo đảm trật tự, an toàn xã hội, nâng cao sức khỏe nhân dân và hỗ trợ người nghiện tái hòa nhập cộng đồng.

    Chính phủ đã ban hành Nghị định số 221/2013/NĐ-CP ngày 30/12/2013 quy định chế độ áp dụng biện pháp xử l‎í hành chính đưa vào cơ sở cai nghiện bắt buộc; Nghị định số 02/2014 ngày 10/01/2014 quy định chế độ áp dụng, thi hành biện pháp xử lí hành chính đưa vào trường giáo dưỡng và cơ sở giáo dục bắt buộc. Ngày 20 tháng 01 năm 2014, Ủy ban Thường vụ Quốc hội đã ban hành Pháp lệnh số 09/2014/UBTVQH13 về trình tự, thủ tục xem xét, quyết định các biện pháp xử lý hành chính tại Tòa án nhân dân.

    Đây là những văn bản pháp lý quan trọng làm cơ sở để nghiên cứu mô hình Tòa ma túy trên thế giới nhằm xây dựng một mô hình có chức năng, nhiệm vụ tương tự, phù hợp với điều kiện Việt Nam, góp phần nâng cao hiệu quả công tác quản lý và điều trị nghiện ma túy, giảm tỉ lệ tái phạm tội, đồng thời bảo đảm các quyền cơ bản của công dân theo tinh thần cải cách tư pháp.

    ---------------------

    1. Bộ Công an (2014), Báo cáo công tác phòng, chống ma túy năm 2013, Hội nghị trực tuyến toàn quốc Ủy ban Quốc gia phòng, chống AIDS và phòng, chống tệ nạn ma túy, mại dâm.

    2. Douglas B. Marlowe, J.D., Ph.D., West Huddleston, 2011, Painting the Current Picture: A National Report on Drug Courts and Other Problem-Solving, National Drug Court Institute.

    3. Douglas B. Marlowe, J.D., Ph.D., Judge William G. Meyer (Ret.), 2011, The Drug Court Judicial Benchbook, National Drug Court Institute.

    4. UNODC, 2010, From coercion to cohesion: Treating drug dependence through health care, not punishment, United Nations, New York.

    Nguyễn Đức

    http://tiengchuong.vn/Nghien-cuu-Chu...-Nam/10391.vgp

  2. #2
    Đưa người nghiện ma túy đi cai bắt buộc- Sự thay đổi thẩm quyền quyết định từ biện pháp hành chính sang biện pháp tư pháp
    Thứ sáu 02/05/2014 09:00
    Việc chuyển quyền quyết định đưa người nghiện ma túy từ UBND cấp quận, huyện và thành phố thuộc tỉnh sang Tòa án nhân dân quận, huyện và thành phố thuộc tỉnh là một bước chuyển cơ bản từ các quyết định mang tính thủ tục hành chính sang việc thụ lý xem xét và phán quyết của một cơ quan thực thi pháp luật.

    Theo các Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính được ban hành trước đây gồm Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính số 44/2002/PL-UBTVQH10, Pháp lệnh số 31/2007/PL-UBTVQH11 sửa đổi một số điều của Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính năm 2002 và Pháp lệnh số 04/2008/UBTVQH12 sửa đổi, bổ sung một số điều của Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính thì lâu nay thẩm quyền quyết định đưa người nghiện ma túy thuộc về UBND cấp quận, huyện và thành phố thuộc tỉnh.

    Sau khi Luật Xử lý vi phạm hành chính được Kỳ họp thứ 3, Quốc hội khóa XIII thông qua ngày 20/6/2012 và có hiệu lực từ 1/1/2014 thì thẩm quyền quyết định đưa người nghiện ma túy được chuyển sang Tòa án nhân dân cấp quận, huyện và thành phố thuộc tỉnh. Ý nghĩa và tầm quan trọng của sự thay đổi đó là gì?

    Những thay đổi căn bản

    Trước hết, có thể nhận thấy rằng việc chuyển quyền quyết định đưa người nghiện ma túy từ UBND cấp quận, huyện và thành phố thuộc tỉnh (sau đây gọi tắt là UBND cấp huyện) sang Tòa án nhân dân quận, huyện và thành phố thuộc tỉnh (sau đây gọi tắt là TAND cấp huyện) là một bước chuyển cơ bản từ các quyết định mang tính thủ tục hành chính sang việc thụ lý xem xét và phán quyết của một cơ quan thực thi pháp luật.

    Đây cũng là điều hết sức quan trọng, đã được nâng lên thành một số điều của Luật Xử lý vi phạm hành chính. Như vậy, từ nay hiệu lực các phán quyết của TAND cấp huyện sẽ mang tính pháp lý cao hơn so với quyết định hành chính trước đây của các UBND cùng cấp.

    Hơn thế nữa, Luật Xử lý vi phạm hành chính còn quy định các biện pháp bảo đảm việc xử lý vi phạm hành chính được thực thi sau khi TAND cấp huyện đã có Quyết định đưa người nghiện đi cai bắt buộc như quyền tạm giữ người; áp giải người vi phạm (trong những trường hợp thật cần thiết); giao cho gia đình, tổ chức quản lý người bị đề nghị áp dụng biện pháp xử lý hành chính trong thời gian làm thủ tục áp dụng biện pháp xử lý hành chính và truy tìm đối tượng phải chấp hành quyết định đưa vào cơ sở cai nghiện bắt buộc trong trường hợp bỏ trốn…

    Mặt khác, với sự chuyển giao quyền đưa người nghiện đi cai bắt buộc từ UBND cấp huyện sang TAND cùng cấp, luật pháp nước ta đã nâng cao hơn việc bảo đảm quyền con người trong quá trình xem xét quyết định đưa hay không đưa một người nghiện ma túy vào cai nghiện tập trung bắt buộc thông qua các bước thụ lý hồ sơ và họp xét quyết định chính thức theo đề nghị của các cơ quan chức năng (ở đây là cơ quan Tư pháp, Công an và cơ quan Lao động –Thương binh và Xã hội cấp huyện).

    Trong đó, vai trò và trách nhiệm của người Thẩm phán được Tòa án giao nghiệm vụ là hết sức quan trọng. Đây chính là sự bảo đảm của công lý và công bằng trong việc xử lý các vi phạm hành chính đối với hành vi có lỗi do cá nhân, tổ chức thực hiện, vi phạm quy định của pháp luật về quản lý nhà nước mà không phải là tội phạm và theo quy định của pháp luật phải bị xử lý. Luật Xử lý vi phạm hành chính đã đề ra một trong những nguyên tắc khi xem xét, quyết định áp dụng biện pháp xử lý vi phạm hành chính là phải được tiến hành nhanh chóng, công khai, khách quan, đúng thẩm quyền, bảo đảm công bằng, đúng quy định của pháp luật.

    Một điểm mới khác rất quan trọng là trong quá trình Tòa án xem xét ra quyết định đưa người nghiện đi cai bắt buộc là bản thân họ hoặc người đại diện hợp pháp của họ, cha mẹ hoặc người giám hộ của người bị đề nghị là người chưa thành niên có quyền khiếu nại quyết định của Tòa án trong việc áp dụng biện pháp xử lý hành chính.

    Để đảm bảo quyền khiếu nại này được xem xét thì Pháp lệnh đã quy định quyền được xem xét theo hai cấp trong việc áp dụng biện pháp xử lý hành chính. Điều đó có nghĩa là khi có khiếu nại (của người bị đề nghị xử lý hoặc người đại diện hợp pháp của họ, cha mẹ hoặc người giám hộ của người bị đề nghị là người chưa thành niên), có kiến nghị (của các cơ quan chức năng như Công an, Lao động-Thương binh và Xã hội) hoặc kháng nghị của Viện Kiểm sát nhân dân cùng cấp thì việc xem xét và quyết định sẽ do Chánh án Tòa án nhân dân cấp huyện xem xét, quyết định hoặc được chuyển lên Tòa án cấp trên xem xét và ra quyết định cuối cùng. Đây là điều không được đặt ra trong quá trình xem xét, quyết định việc áp dụng biện pháp xử lý hành chính của các Pháp lệnh trước đây.


    Ảnh minh họa
    Bảo đảm sự khách quan, công bằng và đúng pháp luật

    Trong Luật Xử lý vi phạm hành chính và Pháp lệnh số 09/2014/UBTVQH13, ban hành ngày 20/1/2014 về quy định trình tự, thủ tục xem xét, quyết định áp dụng các biện pháp xử lý hành chính tại Tòa án nhân dân đã đề ra một số quy định để bảo đảm quá trình ra quyết định của Tòa an là khách quan, công bằng và đúng quy định của pháp luật như ngay khi lập Hồ sơ ban đầu đề nghị xử lý hành chính ngoài bản tóm tắt lý lịch; tài liệu chứng minh tình trạng nghiện ma túy hiện tại của người nào đó; tài liệu chứng minh người đó đã bị áp dụng biện pháp giáo dục tại xã, phường, thị trấn về hành vi nghiện ma túy còn đòi hỏi có bản tường trình của người vi phạm hoặc của người đại diện hợp pháp của họ và các tài liệu khác có liên quan.

    Sau khi hoàn thành việc lập Hồ sơ đề nghị áp dụng biện pháp xử lý hành chính, cơ quan lập hồ sơ phải gửi cho Chủ tịch UBND cấp xã, nơi người bị đề nghị xử lý hành chính cư trú, đồng thời thông báo cho người bị áp dụng biện pháp xử lý hoặc nếu là người chưa thành niên thì thông báo cho cha mẹ hoặc người giám hộ về việc lập hồ sơ. Những người này có quyền đọc hồ sơ và ghi chép các nội dung cần thiết trong thời hạn 05 ngày, kể từ ngày nhận được thông báo. Sau khi nhận được thông báo thụ lý cho đến thời điểm Tòa án mở phiên họp xem xét, người bị đề nghị xử lý hành chính, cha mẹ hoặc người giám hộ của người bị đề nghị là người chưa thành niên, người bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của người bị đề nghị có quyền cung cấp thêm các tài liệu, chứng cứ giải trrình bản thân họ không có lỗi cho Tòa án đã thụ lý.

    Là cơ quan thực thi pháp luật nên Tòa án có trách nhiệm bảo đảm quyền con người, bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của người bị đề nghị áp dụng biện pháp xử lý hành chính. Trước hết, cho phép người bị đề nghị, cha mẹ hoặc người giám hộ của người bị đề nghị là người chưa thành niên có quyền tự mình hoặc nhờ luật sư, người khác bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình trước Tòa. Trong phiên họp của Tòa án xem xét ra quyết định đưa người nghiện đi cai bắt buộc tại các cơ sở cai nghiện tập trung, thành phần được mời tham dự bao gồm ngoài Thẩm phán, người điều hành phiên họp và Thư ký phiên họp còn có có đại diện cơ quan đề nghị, Kiểm sát viên của Viện Kiểm sát nhân dân cùng cấp, người bị đề nghị hoặc người đại diện hợp pháp của họ, cha mẹ hoặc người giám hộ của người bị đề nghị là người chưa thành niên, người bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của người bị đề nghị. Tòa án còn bảo đảm quyền của người bị đề nghị xử lý được giải trình trước Tòa, tranh luận với cơ quan đề nghị áp dụng biện pháp xử lý hành chính.

    Như vậy, trong quả trình xem xét và quyết định việc xử lý vi phạm hành chính, người có thẩm quyền áp dụng biện pháp xử lý hành chính có trách nhiệm chứng minh hành vi vi phạm hành chính của người bị xem xét và cá nhân bị áp dụng biện pháp xử lý hành chính có quyền tự mình hoặc thông qua người đại diện hợp pháp chứng minh mình không vi phạm hành chính. Nếu một công dân nào đó không mắc lỗi về vi phạm pháp luật. Tòa án sẽ không có quyền ra quyết định xử lý và ngược lại nếu người đó có hành vi vi phạm pháp luật thì đương nhiên phải bị áp dụng một biện pháp xử lý hành chính tùy theo mức độ đã vi phạm.

    Với những quy định mới của Luật Xử lý vi phạm hành chính trên đây, có thể nói rằng một mặt, chúng ta đã từng bước tăng cường tính dân chủ và bảo đảm quyền con người khi xem xét một hành vi vi phạm pháp luật về an ninh, trật tự, an toàn xã hội mà không phải là tội phạm theo nguyên tắc việc ra các quyết định của Tòa án chỉ căn cứ vào các quy định của Pháp luật mà không chịu sự chỉ đạo hoặc sức ép của cá nhân, tổ chức nào. Mặt khác, những quy định mới trên đây thể hiện sự nghiêm minh của pháp luật đối với bất cứ cá nhân, tổ chức nào có những hành vi vi phạm pháp luật. Khi xem xét, quyết định áp dụng các biện pháp xử lý hành chính, Thẩm phán độc lập và chỉ tuân theo pháp luật và mọi cá nhân, cơ quan, tổ chức không được can thiệp trái pháp luật vào việc xem xét, quyết định áp dụng biện pháp xử lý hành chính của Tòa án.

    Những khó khăn khi áp dụng những quy định mới

    Ngày 19/7/2013, Thủ tướng Chính phủ đã ký Nghị định số 81/2013/NĐ-CP quy định một số điều và biện pháp thi hành Luật Xử lý vi phạm hành chính. Như vậy là văn bản dưới Luật chúng ta đã có Pháp lệnh quy định trình tự, thủ tục xem xét, quyết định áp dụng các biện pháp xử lý hành chính, Nghị định hướng dẫn chi tiết việc thi hành Luật. Tuy nhiên, trong hệ thống các văn bản quy phạm pháp luật còn đòi hỏi một số Thông tư hướng dẫn cụ thể của các Bộ, Ngành Trung ương có liên quan. Vì vậy tuy Luật Xử lý vi phạm hành chính đã có hiệu lực từ ngày 1/7/2013 và riêng các quy định liên quan đến việc áp dụng các biện pháp xử lý hành chính do Tòa án nhân dân xem xét, quyết định thì có hiệu lực kể từ ngày 01/01/2014 nhưng chắc chắn trong thực tế việc thi hành Luật sẽ có nhiều lúng túng, khó khăn. Đối với Tòa án nhân dân cấp huyện, đây là công việc hoàn toàn mới nên cũng cần một thời gian thích hợp để làm quen và từng bước hoàn thành được trọng trách mới được giao.

    Một vấn đề mang tính thực tế là lâu nay, kể cả người nghiện ma túy và bản thân gia đình, người thân của họ đều ít, thậm chí là không muốn hợp tác với các cơ quan chức năng trong việc giải quyết những hành vi vi phạm pháp luật của họ, đặc biệt đối với người nghiện ma túy. Vì vậy với các thủ tục thụ lý, xem xét và tiến hành phiên họp để quyết định việc áp dụng biện pháp xử lý hành chính trong thời hạn từ 15 ngày đến 30 ngày (với vụ việc phức tạp) như luật định có thể dẫn tới tình trạnh trốn tránh của người nghiện không tới dự phiên họp của Tòa để nhận quyết định áp dụng biện pháp cai nghiện bắt buộc đối với họ hoặc họ đến nhận quyết định nhưng lại không chấp hành sự phán quyết của Tòa án. Với những người nghiện không có nơi cư trú ổn định, việc yêu cầu họ tham gia quá trình thụ lý và dự phiên họp xem xét áp dụng biện pháp xử lý hành chính lại càng khó khăn, phức tạp.

    Hy vọng rằng quá trình cải cách hoạt động tư pháp trên đây của chúng ta có ý nghĩa hết sức quan trọng, sớm phát huy tác dụng tích cực trong cuộc sống, góp phần đem lại sự bình yên, hạnh phúc cho mọi người, cho mỗi gia đình cũng như an ninh, trật tự xã hội với tinh thần “Mọi công dân, tổ chức hãy sống và làm việc theo Pháp luật, chấp hành nghiêm chỉnh luật pháp!”.

    Trần Việt Trung

    http://tiengchuong.vn/Nghien-cuu-Chu...phap/10299.vgp

  3. #3
    Đưa người nghiện ma túy đi cai bắt buộc- Sự thay đổi thẩm quyền quyết định từ biện pháp hành chính sang biện pháp tư pháp
    Thứ sáu 02/05/2014 09:00
    Việc chuyển quyền quyết định đưa người nghiện ma túy từ UBND cấp quận, huyện và thành phố thuộc tỉnh sang Tòa án nhân dân quận, huyện và thành phố thuộc tỉnh là một bước chuyển cơ bản từ các quyết định mang tính thủ tục hành chính sang việc thụ lý xem xét và phán quyết của một cơ quan thực thi pháp luật.

    Theo các Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính được ban hành trước đây gồm Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính số 44/2002/PL-UBTVQH10, Pháp lệnh số 31/2007/PL-UBTVQH11 sửa đổi một số điều của Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính năm 2002 và Pháp lệnh số 04/2008/UBTVQH12 sửa đổi, bổ sung một số điều của Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính thì lâu nay thẩm quyền quyết định đưa người nghiện ma túy thuộc về UBND cấp quận, huyện và thành phố thuộc tỉnh.

    Sau khi Luật Xử lý vi phạm hành chính được Kỳ họp thứ 3, Quốc hội khóa XIII thông qua ngày 20/6/2012 và có hiệu lực từ 1/1/2014 thì thẩm quyền quyết định đưa người nghiện ma túy được chuyển sang Tòa án nhân dân cấp quận, huyện và thành phố thuộc tỉnh. Ý nghĩa và tầm quan trọng của sự thay đổi đó là gì?

    Những thay đổi căn bản

    Trước hết, có thể nhận thấy rằng việc chuyển quyền quyết định đưa người nghiện ma túy từ UBND cấp quận, huyện và thành phố thuộc tỉnh (sau đây gọi tắt là UBND cấp huyện) sang Tòa án nhân dân quận, huyện và thành phố thuộc tỉnh (sau đây gọi tắt là TAND cấp huyện) là một bước chuyển cơ bản từ các quyết định mang tính thủ tục hành chính sang việc thụ lý xem xét và phán quyết của một cơ quan thực thi pháp luật.

    Đây cũng là điều hết sức quan trọng, đã được nâng lên thành một số điều của Luật Xử lý vi phạm hành chính. Như vậy, từ nay hiệu lực các phán quyết của TAND cấp huyện sẽ mang tính pháp lý cao hơn so với quyết định hành chính trước đây của các UBND cùng cấp.

    Hơn thế nữa, Luật Xử lý vi phạm hành chính còn quy định các biện pháp bảo đảm việc xử lý vi phạm hành chính được thực thi sau khi TAND cấp huyện đã có Quyết định đưa người nghiện đi cai bắt buộc như quyền tạm giữ người; áp giải người vi phạm (trong những trường hợp thật cần thiết); giao cho gia đình, tổ chức quản lý người bị đề nghị áp dụng biện pháp xử lý hành chính trong thời gian làm thủ tục áp dụng biện pháp xử lý hành chính và truy tìm đối tượng phải chấp hành quyết định đưa vào cơ sở cai nghiện bắt buộc trong trường hợp bỏ trốn…

    Mặt khác, với sự chuyển giao quyền đưa người nghiện đi cai bắt buộc từ UBND cấp huyện sang TAND cùng cấp, luật pháp nước ta đã nâng cao hơn việc bảo đảm quyền con người trong quá trình xem xét quyết định đưa hay không đưa một người nghiện ma túy vào cai nghiện tập trung bắt buộc thông qua các bước thụ lý hồ sơ và họp xét quyết định chính thức theo đề nghị của các cơ quan chức năng (ở đây là cơ quan Tư pháp, Công an và cơ quan Lao động –Thương binh và Xã hội cấp huyện).

    Trong đó, vai trò và trách nhiệm của người Thẩm phán được Tòa án giao nghiệm vụ là hết sức quan trọng. Đây chính là sự bảo đảm của công lý và công bằng trong việc xử lý các vi phạm hành chính đối với hành vi có lỗi do cá nhân, tổ chức thực hiện, vi phạm quy định của pháp luật về quản lý nhà nước mà không phải là tội phạm và theo quy định của pháp luật phải bị xử lý. Luật Xử lý vi phạm hành chính đã đề ra một trong những nguyên tắc khi xem xét, quyết định áp dụng biện pháp xử lý vi phạm hành chính là phải được tiến hành nhanh chóng, công khai, khách quan, đúng thẩm quyền, bảo đảm công bằng, đúng quy định của pháp luật.

    Một điểm mới khác rất quan trọng là trong quá trình Tòa án xem xét ra quyết định đưa người nghiện đi cai bắt buộc là bản thân họ hoặc người đại diện hợp pháp của họ, cha mẹ hoặc người giám hộ của người bị đề nghị là người chưa thành niên có quyền khiếu nại quyết định của Tòa án trong việc áp dụng biện pháp xử lý hành chính.

    Để đảm bảo quyền khiếu nại này được xem xét thì Pháp lệnh đã quy định quyền được xem xét theo hai cấp trong việc áp dụng biện pháp xử lý hành chính. Điều đó có nghĩa là khi có khiếu nại (của người bị đề nghị xử lý hoặc người đại diện hợp pháp của họ, cha mẹ hoặc người giám hộ của người bị đề nghị là người chưa thành niên), có kiến nghị (của các cơ quan chức năng như Công an, Lao động-Thương binh và Xã hội) hoặc kháng nghị của Viện Kiểm sát nhân dân cùng cấp thì việc xem xét và quyết định sẽ do Chánh án Tòa án nhân dân cấp huyện xem xét, quyết định hoặc được chuyển lên Tòa án cấp trên xem xét và ra quyết định cuối cùng. Đây là điều không được đặt ra trong quá trình xem xét, quyết định việc áp dụng biện pháp xử lý hành chính của các Pháp lệnh trước đây.


    Ảnh minh họa
    Bảo đảm sự khách quan, công bằng và đúng pháp luật

    Trong Luật Xử lý vi phạm hành chính và Pháp lệnh số 09/2014/UBTVQH13, ban hành ngày 20/1/2014 về quy định trình tự, thủ tục xem xét, quyết định áp dụng các biện pháp xử lý hành chính tại Tòa án nhân dân đã đề ra một số quy định để bảo đảm quá trình ra quyết định của Tòa an là khách quan, công bằng và đúng quy định của pháp luật như ngay khi lập Hồ sơ ban đầu đề nghị xử lý hành chính ngoài bản tóm tắt lý lịch; tài liệu chứng minh tình trạng nghiện ma túy hiện tại của người nào đó; tài liệu chứng minh người đó đã bị áp dụng biện pháp giáo dục tại xã, phường, thị trấn về hành vi nghiện ma túy còn đòi hỏi có bản tường trình của người vi phạm hoặc của người đại diện hợp pháp của họ và các tài liệu khác có liên quan.

    Sau khi hoàn thành việc lập Hồ sơ đề nghị áp dụng biện pháp xử lý hành chính, cơ quan lập hồ sơ phải gửi cho Chủ tịch UBND cấp xã, nơi người bị đề nghị xử lý hành chính cư trú, đồng thời thông báo cho người bị áp dụng biện pháp xử lý hoặc nếu là người chưa thành niên thì thông báo cho cha mẹ hoặc người giám hộ về việc lập hồ sơ. Những người này có quyền đọc hồ sơ và ghi chép các nội dung cần thiết trong thời hạn 05 ngày, kể từ ngày nhận được thông báo. Sau khi nhận được thông báo thụ lý cho đến thời điểm Tòa án mở phiên họp xem xét, người bị đề nghị xử lý hành chính, cha mẹ hoặc người giám hộ của người bị đề nghị là người chưa thành niên, người bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của người bị đề nghị có quyền cung cấp thêm các tài liệu, chứng cứ giải trrình bản thân họ không có lỗi cho Tòa án đã thụ lý.

    Là cơ quan thực thi pháp luật nên Tòa án có trách nhiệm bảo đảm quyền con người, bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của người bị đề nghị áp dụng biện pháp xử lý hành chính. Trước hết, cho phép người bị đề nghị, cha mẹ hoặc người giám hộ của người bị đề nghị là người chưa thành niên có quyền tự mình hoặc nhờ luật sư, người khác bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình trước Tòa. Trong phiên họp của Tòa án xem xét ra quyết định đưa người nghiện đi cai bắt buộc tại các cơ sở cai nghiện tập trung, thành phần được mời tham dự bao gồm ngoài Thẩm phán, người điều hành phiên họp và Thư ký phiên họp còn có có đại diện cơ quan đề nghị, Kiểm sát viên của Viện Kiểm sát nhân dân cùng cấp, người bị đề nghị hoặc người đại diện hợp pháp của họ, cha mẹ hoặc người giám hộ của người bị đề nghị là người chưa thành niên, người bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của người bị đề nghị. Tòa án còn bảo đảm quyền của người bị đề nghị xử lý được giải trình trước Tòa, tranh luận với cơ quan đề nghị áp dụng biện pháp xử lý hành chính.

    Như vậy, trong quả trình xem xét và quyết định việc xử lý vi phạm hành chính, người có thẩm quyền áp dụng biện pháp xử lý hành chính có trách nhiệm chứng minh hành vi vi phạm hành chính của người bị xem xét và cá nhân bị áp dụng biện pháp xử lý hành chính có quyền tự mình hoặc thông qua người đại diện hợp pháp chứng minh mình không vi phạm hành chính. Nếu một công dân nào đó không mắc lỗi về vi phạm pháp luật. Tòa án sẽ không có quyền ra quyết định xử lý và ngược lại nếu người đó có hành vi vi phạm pháp luật thì đương nhiên phải bị áp dụng một biện pháp xử lý hành chính tùy theo mức độ đã vi phạm.

    Với những quy định mới của Luật Xử lý vi phạm hành chính trên đây, có thể nói rằng một mặt, chúng ta đã từng bước tăng cường tính dân chủ và bảo đảm quyền con người khi xem xét một hành vi vi phạm pháp luật về an ninh, trật tự, an toàn xã hội mà không phải là tội phạm theo nguyên tắc việc ra các quyết định của Tòa án chỉ căn cứ vào các quy định của Pháp luật mà không chịu sự chỉ đạo hoặc sức ép của cá nhân, tổ chức nào. Mặt khác, những quy định mới trên đây thể hiện sự nghiêm minh của pháp luật đối với bất cứ cá nhân, tổ chức nào có những hành vi vi phạm pháp luật. Khi xem xét, quyết định áp dụng các biện pháp xử lý hành chính, Thẩm phán độc lập và chỉ tuân theo pháp luật và mọi cá nhân, cơ quan, tổ chức không được can thiệp trái pháp luật vào việc xem xét, quyết định áp dụng biện pháp xử lý hành chính của Tòa án.

    Những khó khăn khi áp dụng những quy định mới

    Ngày 19/7/2013, Thủ tướng Chính phủ đã ký Nghị định số 81/2013/NĐ-CP quy định một số điều và biện pháp thi hành Luật Xử lý vi phạm hành chính. Như vậy là văn bản dưới Luật chúng ta đã có Pháp lệnh quy định trình tự, thủ tục xem xét, quyết định áp dụng các biện pháp xử lý hành chính, Nghị định hướng dẫn chi tiết việc thi hành Luật. Tuy nhiên, trong hệ thống các văn bản quy phạm pháp luật còn đòi hỏi một số Thông tư hướng dẫn cụ thể của các Bộ, Ngành Trung ương có liên quan. Vì vậy tuy Luật Xử lý vi phạm hành chính đã có hiệu lực từ ngày 1/7/2013 và riêng các quy định liên quan đến việc áp dụng các biện pháp xử lý hành chính do Tòa án nhân dân xem xét, quyết định thì có hiệu lực kể từ ngày 01/01/2014 nhưng chắc chắn trong thực tế việc thi hành Luật sẽ có nhiều lúng túng, khó khăn. Đối với Tòa án nhân dân cấp huyện, đây là công việc hoàn toàn mới nên cũng cần một thời gian thích hợp để làm quen và từng bước hoàn thành được trọng trách mới được giao.

    Một vấn đề mang tính thực tế là lâu nay, kể cả người nghiện ma túy và bản thân gia đình, người thân của họ đều ít, thậm chí là không muốn hợp tác với các cơ quan chức năng trong việc giải quyết những hành vi vi phạm pháp luật của họ, đặc biệt đối với người nghiện ma túy. Vì vậy với các thủ tục thụ lý, xem xét và tiến hành phiên họp để quyết định việc áp dụng biện pháp xử lý hành chính trong thời hạn từ 15 ngày đến 30 ngày (với vụ việc phức tạp) như luật định có thể dẫn tới tình trạnh trốn tránh của người nghiện không tới dự phiên họp của Tòa để nhận quyết định áp dụng biện pháp cai nghiện bắt buộc đối với họ hoặc họ đến nhận quyết định nhưng lại không chấp hành sự phán quyết của Tòa án. Với những người nghiện không có nơi cư trú ổn định, việc yêu cầu họ tham gia quá trình thụ lý và dự phiên họp xem xét áp dụng biện pháp xử lý hành chính lại càng khó khăn, phức tạp.

    Hy vọng rằng quá trình cải cách hoạt động tư pháp trên đây của chúng ta có ý nghĩa hết sức quan trọng, sớm phát huy tác dụng tích cực trong cuộc sống, góp phần đem lại sự bình yên, hạnh phúc cho mọi người, cho mỗi gia đình cũng như an ninh, trật tự xã hội với tinh thần “Mọi công dân, tổ chức hãy sống và làm việc theo Pháp luật, chấp hành nghiêm chỉnh luật pháp!”.

    Trần Việt Trung

    http://tiengchuong.vn/Nghien-cuu-Chu...phap/10299.vgp

  4. #4
    Quote Originally Posted by Loser View Post
    Đưa người nghiện ma túy đi cai bắt buộc- Sự thay đổi thẩm quyền quyết định từ biện pháp hành chính sang biện pháp tư pháp
    Thứ sáu 02/05/2014 09:00
    Việc chuyển quyền quyết định đưa người nghiện ma túy từ UBND cấp quận, huyện và thành phố thuộc tỉnh sang Tòa án nhân dân quận, huyện và thành phố thuộc tỉnh là một bước chuyển cơ bản từ các quyết định mang tính thủ tục hành chính sang việc thụ lý xem xét và phán quyết của một cơ quan thực thi pháp luật.

    Theo các Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính được ban hành trước đây gồm Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính số 44/2002/PL-UBTVQH10, Pháp lệnh số 31/2007/PL-UBTVQH11 sửa đổi một số điều của Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính năm 2002 và Pháp lệnh số 04/2008/UBTVQH12 sửa đổi, bổ sung một số điều của Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính thì lâu nay thẩm quyền quyết định đưa người nghiện ma túy thuộc về UBND cấp quận, huyện và thành phố thuộc tỉnh.

    Sau khi Luật Xử lý vi phạm hành chính được Kỳ họp thứ 3, Quốc hội khóa XIII thông qua ngày 20/6/2012 và có hiệu lực từ 1/1/2014 thì thẩm quyền quyết định đưa người nghiện ma túy được chuyển sang Tòa án nhân dân cấp quận, huyện và thành phố thuộc tỉnh. Ý nghĩa và tầm quan trọng của sự thay đổi đó là gì?

    Những thay đổi căn bản

    Trước hết, có thể nhận thấy rằng việc chuyển quyền quyết định đưa người nghiện ma túy từ UBND cấp quận, huyện và thành phố thuộc tỉnh (sau đây gọi tắt là UBND cấp huyện) sang Tòa án nhân dân quận, huyện và thành phố thuộc tỉnh (sau đây gọi tắt là TAND cấp huyện) là một bước chuyển cơ bản từ các quyết định mang tính thủ tục hành chính sang việc thụ lý xem xét và phán quyết của một cơ quan thực thi pháp luật.

    Đây cũng là điều hết sức quan trọng, đã được nâng lên thành một số điều của Luật Xử lý vi phạm hành chính. Như vậy, từ nay hiệu lực các phán quyết của TAND cấp huyện sẽ mang tính pháp lý cao hơn so với quyết định hành chính trước đây của các UBND cùng cấp.

    Hơn thế nữa, Luật Xử lý vi phạm hành chính còn quy định các biện pháp bảo đảm việc xử lý vi phạm hành chính được thực thi sau khi TAND cấp huyện đã có Quyết định đưa người nghiện đi cai bắt buộc như quyền tạm giữ người; áp giải người vi phạm (trong những trường hợp thật cần thiết); giao cho gia đình, tổ chức quản lý người bị đề nghị áp dụng biện pháp xử lý hành chính trong thời gian làm thủ tục áp dụng biện pháp xử lý hành chính và truy tìm đối tượng phải chấp hành quyết định đưa vào cơ sở cai nghiện bắt buộc trong trường hợp bỏ trốn…

    Mặt khác, với sự chuyển giao quyền đưa người nghiện đi cai bắt buộc từ UBND cấp huyện sang TAND cùng cấp, luật pháp nước ta đã nâng cao hơn việc bảo đảm quyền con người trong quá trình xem xét quyết định đưa hay không đưa một người nghiện ma túy vào cai nghiện tập trung bắt buộc thông qua các bước thụ lý hồ sơ và họp xét quyết định chính thức theo đề nghị của các cơ quan chức năng (ở đây là cơ quan Tư pháp, Công an và cơ quan Lao động –Thương binh và Xã hội cấp huyện).

    Trong đó, vai trò và trách nhiệm của người Thẩm phán được Tòa án giao nghiệm vụ là hết sức quan trọng. Đây chính là sự bảo đảm của công lý và công bằng trong việc xử lý các vi phạm hành chính đối với hành vi có lỗi do cá nhân, tổ chức thực hiện, vi phạm quy định của pháp luật về quản lý nhà nước mà không phải là tội phạm và theo quy định của pháp luật phải bị xử lý. Luật Xử lý vi phạm hành chính đã đề ra một trong những nguyên tắc khi xem xét, quyết định áp dụng biện pháp xử lý vi phạm hành chính là phải được tiến hành nhanh chóng, công khai, khách quan, đúng thẩm quyền, bảo đảm công bằng, đúng quy định của pháp luật.

    Một điểm mới khác rất quan trọng là trong quá trình Tòa án xem xét ra quyết định đưa người nghiện đi cai bắt buộc là bản thân họ hoặc người đại diện hợp pháp của họ, cha mẹ hoặc người giám hộ của người bị đề nghị là người chưa thành niên có quyền khiếu nại quyết định của Tòa án trong việc áp dụng biện pháp xử lý hành chính.

    Để đảm bảo quyền khiếu nại này được xem xét thì Pháp lệnh đã quy định quyền được xem xét theo hai cấp trong việc áp dụng biện pháp xử lý hành chính. Điều đó có nghĩa là khi có khiếu nại (của người bị đề nghị xử lý hoặc người đại diện hợp pháp của họ, cha mẹ hoặc người giám hộ của người bị đề nghị là người chưa thành niên), có kiến nghị (của các cơ quan chức năng như Công an, Lao động-Thương binh và Xã hội) hoặc kháng nghị của Viện Kiểm sát nhân dân cùng cấp thì việc xem xét và quyết định sẽ do Chánh án Tòa án nhân dân cấp huyện xem xét, quyết định hoặc được chuyển lên Tòa án cấp trên xem xét và ra quyết định cuối cùng. Đây là điều không được đặt ra trong quá trình xem xét, quyết định việc áp dụng biện pháp xử lý hành chính của các Pháp lệnh trước đây.


    Ảnh minh họa
    Bảo đảm sự khách quan, công bằng và đúng pháp luật

    Trong Luật Xử lý vi phạm hành chính và Pháp lệnh số 09/2014/UBTVQH13, ban hành ngày 20/1/2014 về quy định trình tự, thủ tục xem xét, quyết định áp dụng các biện pháp xử lý hành chính tại Tòa án nhân dân đã đề ra một số quy định để bảo đảm quá trình ra quyết định của Tòa an là khách quan, công bằng và đúng quy định của pháp luật như ngay khi lập Hồ sơ ban đầu đề nghị xử lý hành chính ngoài bản tóm tắt lý lịch; tài liệu chứng minh tình trạng nghiện ma túy hiện tại của người nào đó; tài liệu chứng minh người đó đã bị áp dụng biện pháp giáo dục tại xã, phường, thị trấn về hành vi nghiện ma túy còn đòi hỏi có bản tường trình của người vi phạm hoặc của người đại diện hợp pháp của họ và các tài liệu khác có liên quan.

    Sau khi hoàn thành việc lập Hồ sơ đề nghị áp dụng biện pháp xử lý hành chính, cơ quan lập hồ sơ phải gửi cho Chủ tịch UBND cấp xã, nơi người bị đề nghị xử lý hành chính cư trú, đồng thời thông báo cho người bị áp dụng biện pháp xử lý hoặc nếu là người chưa thành niên thì thông báo cho cha mẹ hoặc người giám hộ về việc lập hồ sơ. Những người này có quyền đọc hồ sơ và ghi chép các nội dung cần thiết trong thời hạn 05 ngày, kể từ ngày nhận được thông báo. Sau khi nhận được thông báo thụ lý cho đến thời điểm Tòa án mở phiên họp xem xét, người bị đề nghị xử lý hành chính, cha mẹ hoặc người giám hộ của người bị đề nghị là người chưa thành niên, người bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của người bị đề nghị có quyền cung cấp thêm các tài liệu, chứng cứ giải trrình bản thân họ không có lỗi cho Tòa án đã thụ lý.

    Là cơ quan thực thi pháp luật nên Tòa án có trách nhiệm bảo đảm quyền con người, bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của người bị đề nghị áp dụng biện pháp xử lý hành chính. Trước hết, cho phép người bị đề nghị, cha mẹ hoặc người giám hộ của người bị đề nghị là người chưa thành niên có quyền tự mình hoặc nhờ luật sư, người khác bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình trước Tòa. Trong phiên họp của Tòa án xem xét ra quyết định đưa người nghiện đi cai bắt buộc tại các cơ sở cai nghiện tập trung, thành phần được mời tham dự bao gồm ngoài Thẩm phán, người điều hành phiên họp và Thư ký phiên họp còn có có đại diện cơ quan đề nghị, Kiểm sát viên của Viện Kiểm sát nhân dân cùng cấp, người bị đề nghị hoặc người đại diện hợp pháp của họ, cha mẹ hoặc người giám hộ của người bị đề nghị là người chưa thành niên, người bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của người bị đề nghị. Tòa án còn bảo đảm quyền của người bị đề nghị xử lý được giải trình trước Tòa, tranh luận với cơ quan đề nghị áp dụng biện pháp xử lý hành chính.

    Như vậy, trong quả trình xem xét và quyết định việc xử lý vi phạm hành chính, người có thẩm quyền áp dụng biện pháp xử lý hành chính có trách nhiệm chứng minh hành vi vi phạm hành chính của người bị xem xét và cá nhân bị áp dụng biện pháp xử lý hành chính có quyền tự mình hoặc thông qua người đại diện hợp pháp chứng minh mình không vi phạm hành chính. Nếu một công dân nào đó không mắc lỗi về vi phạm pháp luật. Tòa án sẽ không có quyền ra quyết định xử lý và ngược lại nếu người đó có hành vi vi phạm pháp luật thì đương nhiên phải bị áp dụng một biện pháp xử lý hành chính tùy theo mức độ đã vi phạm.

    Với những quy định mới của Luật Xử lý vi phạm hành chính trên đây, có thể nói rằng một mặt, chúng ta đã từng bước tăng cường tính dân chủ và bảo đảm quyền con người khi xem xét một hành vi vi phạm pháp luật về an ninh, trật tự, an toàn xã hội mà không phải là tội phạm theo nguyên tắc việc ra các quyết định của Tòa án chỉ căn cứ vào các quy định của Pháp luật mà không chịu sự chỉ đạo hoặc sức ép của cá nhân, tổ chức nào. Mặt khác, những quy định mới trên đây thể hiện sự nghiêm minh của pháp luật đối với bất cứ cá nhân, tổ chức nào có những hành vi vi phạm pháp luật. Khi xem xét, quyết định áp dụng các biện pháp xử lý hành chính, Thẩm phán độc lập và chỉ tuân theo pháp luật và mọi cá nhân, cơ quan, tổ chức không được can thiệp trái pháp luật vào việc xem xét, quyết định áp dụng biện pháp xử lý hành chính của Tòa án.

    Những khó khăn khi áp dụng những quy định mới

    Ngày 19/7/2013, Thủ tướng Chính phủ đã ký Nghị định số 81/2013/NĐ-CP quy định một số điều và biện pháp thi hành Luật Xử lý vi phạm hành chính. Như vậy là văn bản dưới Luật chúng ta đã có Pháp lệnh quy định trình tự, thủ tục xem xét, quyết định áp dụng các biện pháp xử lý hành chính, Nghị định hướng dẫn chi tiết việc thi hành Luật. Tuy nhiên, trong hệ thống các văn bản quy phạm pháp luật còn đòi hỏi một số Thông tư hướng dẫn cụ thể của các Bộ, Ngành Trung ương có liên quan. Vì vậy tuy Luật Xử lý vi phạm hành chính đã có hiệu lực từ ngày 1/7/2013 và riêng các quy định liên quan đến việc áp dụng các biện pháp xử lý hành chính do Tòa án nhân dân xem xét, quyết định thì có hiệu lực kể từ ngày 01/01/2014 nhưng chắc chắn trong thực tế việc thi hành Luật sẽ có nhiều lúng túng, khó khăn. Đối với Tòa án nhân dân cấp huyện, đây là công việc hoàn toàn mới nên cũng cần một thời gian thích hợp để làm quen và từng bước hoàn thành được trọng trách mới được giao.

    Một vấn đề mang tính thực tế là lâu nay, kể cả người nghiện ma túy và bản thân gia đình, người thân của họ đều ít, thậm chí là không muốn hợp tác với các cơ quan chức năng trong việc giải quyết những hành vi vi phạm pháp luật của họ, đặc biệt đối với người nghiện ma túy. Vì vậy với các thủ tục thụ lý, xem xét và tiến hành phiên họp để quyết định việc áp dụng biện pháp xử lý hành chính trong thời hạn từ 15 ngày đến 30 ngày (với vụ việc phức tạp) như luật định có thể dẫn tới tình trạnh trốn tránh của người nghiện không tới dự phiên họp của Tòa để nhận quyết định áp dụng biện pháp cai nghiện bắt buộc đối với họ hoặc họ đến nhận quyết định nhưng lại không chấp hành sự phán quyết của Tòa án. Với những người nghiện không có nơi cư trú ổn định, việc yêu cầu họ tham gia quá trình thụ lý và dự phiên họp xem xét áp dụng biện pháp xử lý hành chính lại càng khó khăn, phức tạp.

    Hy vọng rằng quá trình cải cách hoạt động tư pháp trên đây của chúng ta có ý nghĩa hết sức quan trọng, sớm phát huy tác dụng tích cực trong cuộc sống, góp phần đem lại sự bình yên, hạnh phúc cho mọi người, cho mỗi gia đình cũng như an ninh, trật tự xã hội với tinh thần “Mọi công dân, tổ chức hãy sống và làm việc theo Pháp luật, chấp hành nghiêm chỉnh luật pháp!”.

    Trần Việt Trung

    http://tiengchuong.vn/Nghien-cuu-Chu...phap/10299.vgp
    Đồng ý như thế là đảm bảo quyền con người cho người nghiện nhưng cái cốt lõi căn bản của vấn đề là người nghiện là con bệnh tại sao phải thông qua tòa án nơi mà xét xử đưa ra quyết định với những người phạm pháp, như vậy phải chăng người nghiện vẫn bị coi là vi phạm pháp luật. Vẫn có nhiều cách để đảm bảo quyền lợi của người nghiện mà, ví dụ như chuyển cho các cơ sở xã hội chẳng hạn. Đừng đổ lỗi cho tính khách quan chẳng qua là họ không hoặc chưa là hết trách nhiệm mà thôi.

  5. #5
    NguyenVNN's Avatar

    Join Date
    Feb 2013
    Location
    đây là đâu ? đâu là đây ?
    Posts
    191
    ___ Loser à, chịu khó tóm tắt thông tin lại cho anh em dễ đọc, dễ hiểu, từ đó có thể tham khảo đc nhiều thông tin có ích!
    Viết bài như Loser là coppy lại quá dài và quá rối mắt nên có thể nói là ít ai đọc hết đc và công sức của bạn là ko có kết quả , mình góp ý chút xíu kaka !
    cảnh báo anh em trên diễn đàn Niềm Tin, ban quản trị diễn đàn ko có bán thuốc cai củng như quen biết và ủng hộ ai bán thuốc hết, anh em cảnh giác các trường hợp chào mời thuốc cai nhé!
    Diễn đàn Niềm Tin là nơi hoạt động phi lợi nhuận , nơi giúp đỡ cho snh em nghiện cần sự giúp đỡ và tư vấn các vấn đề về Ma Tuý

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •