Results 1 to 5 of 5

Thread: Nghiện ơi là nghiện :D

  1. #1

    Nghiện ơi là nghiện :D

    Năm nay là 2018, xã hội đã có rất nhiều thay đổi. Định kiến dành cho người nghiện đã giảm đáng kể.

    Mới rồi có con bé chơi thuốc lak quá đà còn được chủ tịch UBND TP tới thăm nữa cơ mà Anh em mình chơi hê miễn là không giết người trộm cắp thì vẫn có thể còn được xã hội bao bọc. Cứ tự AQ thế cho mình thấy thanh thản.

    Mỗi tội giờ chơi nhiều quá các bác ạ. Ngày e bem hết 1 củ tiền hàng, chẳng biết là mấy phân đâu. Vì mối hàng em là tay to, nó cứ cắt cả cục to vật vã, mà càng to thì càng chết. 1 củ của em mà cắt ra cái 200 như trên thị trường chắc được 15-20 cái loại bình thường, loại bé xíu thì chắc 30 cái mất .

    EM cũng tự trang bị đủ các loại thuốc cai: có methadone (1 chai lavie nhỏ), có rượu thuốc phiện (tầm 300ml), có subutex 2 viên, ngoài ra còn đủ thứ khác. Nhưng mà sợ, sợ cái bệnh trầm cảm nó tái phát thì em chưa có biện pháp phòng tránh.

    Em chơi cũng vì trầm cảm kéo dài, bỏ được 7 năm nay mà đợt đó trầm cảm dã man qá, ngày nào cũng chỉ muốn tự tử. Không gặp bạn bè, người nghiện mà em tự đi kiếm. Lang thang khắp các điểm nóng cũ ở Hà Nội mà tìm không được. Cuối cùng như một định mệnh lại gặp ông bạn mới đi trại 3 năm về ngoài đường. Cứ thế trượt dần 18 tháng nay.

    Trong thời gian đó e nghỉ dài nhất là 5 ngày. Qua 5 đời bán hàng, 4 đời trước đều đag nằm kho. Có 1 đời đang nằm biệt giam khả năng tử hình (số lượng quá nhiều @@)..., Mới đầu tìm không thấy, giờ thì bất cứ lúc nào ngày cũng như đêm, 15p là có đồ chơi. Dễ hơn mua mớ rau muống!!!

    Tâm lý còn muốn chơi lắm, bỏ khó thật

  2. #2
    Làm thế nào để khi caii thành công đỡ buồn ko bác ... e 3 nam rồi nhưng cũng chỉ đến mức uống topagil là đc . Nhưng cứ khi cai đc là bị mất ngủ với buồn kinh khủng rồi lại tái .

  3. #3
    # tukoi. Em nghĩ nếu bác ko bỏ đc hẳn thì chuyển sang meth đi cho nó đỡ day dứt bác ah. Em giờ cũng chẳng nhớ phê nó như thế nào nữa vì công việc chiếm 18/24h rồi. Dành toàn bộ suy nghĩ cho công việc thôi bác. Em sẽ ko chủ quan, cai là việc phải làm cả đời chứ ko phải vài tháng hay vài năm. Em chỉ tâm niệm vậy thôi, bất cứ khi nào mà cảnh cũ, người xưa hiện lên trong đầu em chỉ cười nhẹ rồi nghĩ đến lúc cai nó khốn nạn thế nào. Đã cai rất nhiều làn rồi và lần này em thấy chỉ có công việc bận rộn mới giúp mình quên được quá khứ! Năm nay cũng 34 cái xuân xanh rồi, đạp đổ hết cơ nghiệp vì nó nên giờ em chỉ tập trung cố gắng gây dựng lại sự nghiệp thôi. Nếu em sống một mình có lẽ em cũng nghiện cả đời. Nhưng em còn Bố Mẹ, vợ con. Những ng luôn yêu thương em vô điều kiện, luôn bên em trong hàng chục lần cai. Giờ phụ huynh già yếu rồi ko lẽ mình cứ ích kỷ chạy theo cái đam mê chết chóc đó để phụ huynh lo cho mình tới lúc nào nữa??? Cố lên bác, em tin sẽ có ngày bác đoạn tuyệt đc với nó và sống một cuộc sống bình thường. Còn bác bị trầm cảm thì cai xong hãy đi điều trị, đừng vịn vào nó mà chơi tiếp! Chúc bác vạn sự đc như ý!

  4. #4
    Cố lên Anh ơi..! Vừa chiều vào nhà mà không có anh ở nhà.
    Last edited by Dongnv78; 01-12-18 at 08:56 PM.

  5. #5
    Vào để cùng nhau luyện công à ....
    Bình Minh Mùa Thu

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •